THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 109

Ngay cả như vậy, tâm Thiên Nguyệt Thần vẫn là hưng phấn, bởi vì hắn

đồng dạng cảm nhận được Tiểu đông tây chảy cùng dòng máu với hắn,
không phải bởi vì máu của Tiểu đông tây, mà là từ linh hồn phát ra trong
máu.

Tiểu đông tây, ngươi có từng phát hiện, lòng của ngươi cùng trẫm lãnh

giống nhau, ngươi mở miệng cũng không phải là thay bọn họ cầu tình, mà
là đang thử dò xét điểm mấu chốt của ta, điểm mấu chốt để ta dễ dàng tha
thứ cho ngươi.

“Dừng tay.” Thiên Nguyệt Triệt từ trong ngực Thiên Nguyệt Thần đi

xuống, thân thể nho nhỏ đứng thẳng tắp đối diện với Thiên Nguyệt Triệt:
“Phụ hoàng làm như vậy, đối với Triệt nhi không công bằng, Triệt nhi thân
là hoàng tử của Mạn La đế quốc, thân là nhi tử của phụ hoàng, chẳng lẽ
quyền lợi tự mình du ngoạn đế đô cũng không có sao? Phụ hoàng không
biết hôm nay ta vui vẻ đến cỡ nào, nếu như không phải là ta tùy hứng muốn
xuất cung, ta cho tới bây giờ cũng không biết mình đang sinh sống tại một
đế quốc giàu có và huy hoàng như thế, cho tới bây giờ ta cũng không biết
con dân của ta hạnh phúc và thông minh như thế, hay là phụ hoàng cho
rằng ta vĩnh viễn chỉ là chim hoàng yến trong lồng, cất tiếng hót làm vui
lòng những kẻ không hề hiểu rõ tiếng hót đó sao?”

Những câu nói đơn giản, rung động tâm Thiên Nguyệt Thần, cảm giác

rung động thật sâu này không cách nào dùng vài ba câu đơn giản để hình
dung, đứng ở bên cạnh đế vương nhưng khí chất vương giả cùng phong độ
không chút nào thua kém, dưới ánh đèn bóng dáng từ từ kéo dài trên mặt
đất, thậm chí có thể tưởng tượng được thịnh thế phồn cảnh ngồi trên vạn
người sau này.

Thiên Nguyệt Thần lại một lần nữa đem bé đứng trên mặt đất ôm vào

trong ngực, ánh mắt hai người thật sâu đan vào nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.