"Hóa ra chủ tử cũng tham ăn như vậy, để thuộc hạ nhìn đã mắt." Thanh
âm trêu chọc của Liệt La Đặc truyền đến.
"Di?" Thiên Nguyệt Triệt ngậm thìa quay đầu lại: "Không phải ngươi đi
mua thêm dụng cụ sao, trở lại nhanh như vậy?" Nghe nói trong "Hắc điếm"
kia có nhiều thứ đồ rất tốt, toàn bộ đều là đồ dành cho việc nấu ăn, nên Liệt
La Đặc liền đi ra ngoài, lúc này mới đến mười giờ, sao trở về nhanh như
vậy?
"Có tiền dễ làm việc, thuộc hạ thanh toán tiền, đồ tự nhiên sẽ tới tay, mới
trở về lại thấy chủ tử lén lén lút lút đi đến bên này, tò mò nhìn xem, thấy
được một màn thú vị như vậy." Liệt La Đặc đi tới bên người Thiên Nguyệt
Triệt.
"Ngươi tới xem, hương vị rất thơm." Thiên Nguyệt Triệt đem chén dược
đến trước mặt Liệt La Đặc, ý bảo hắn ngồi xuống một bên.
Hướng phía nhiệt khí, Liệt La Đặc ngửi ngửi: "Đều là chút dược thanh
nhiệt, các loại tuyết liên, chủ tử đổi khẩu vị?" Không có gì dị trạng mới đưa
chén dược đẩy tới trước mặt Thiên Nguyệt Triệt.
" Chủ tử nhà ngươi, mỗi ngày được ngươi nuôi quá tốt, tiếp tục như vậy
sẽ mập ra." Thiên Nguyệt Triệt mỉm cười, bắt đầu ăn từng miếng từng
miếng.
"Mập ra? Có ý gì?" Cùng Thiên Nguyệt Triệt sống chung đã lâu, Liệt La
Đặc phát hiện từ ngữ của hắn đặc biệt phong phú, nhưng cũng đặc biệt quái
dị.
"Chính là ăn quá tốt, trôi qua quá hạnh phúc." Thiên Nguyệt Triệt hiếm
khi thiện ý giải thích.
Liệt La Đặc như có chút suy nghĩ gật gật đầu: "Chủ tử, hôm nay thuộc hạ
hồi cung, nghe nói khu phố ở phía đông đế đô sầm uất hẳn lên, tên là hắc