THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1210

có việc."

Ngoạn? Hoàng cung này, có nơi nào hắn chưa từng tới a, Thiên Nguyệt

Triệt không có việc gì liền tới thiện phòng: "Liệt La Đặc đâu?" Nhìn chung
quanh, không thấy bóng dáng Liệt La Đặc, Thiên Nguyệt Triệt hỏi ngự trù
bên cạnh.

"Hồi tiểu điện hạ, hôm nay chưởng trù chưa tới thiện phòng."

"Nga? Hắn bận cái gì?" Bữa sáng cũng quên làm, Thiên Nguyệt Triệt

xoa bụng đói: "Các ngươi làm điểm tâm Giang Tây, bổn điện đói bụng rồi."

"Vâng."

Sau khi lấp đầy bụng, Thiên Nguyệt Triệt dạo đông dạo tây, đi tới một

chỗ hẻo lánh sau sơn giả, bị chuyện trước mắt khơi dậy hứng thú. Chỉ thấy
Liệt La Đặc và Địch Trạch đang lôi kéo, y phục có chút xốc xếch.

"Tiếp tục đi." Thanh âm thiếu niên vang lên, hai người lập tức hoàn hồn.

"Chủ tử." Liệt La Đặc dùng sức kéo y phục, vẻ mặt xấu hổ.

"Di, từ lúc nào các ngươi trở nên tốt như vậy, nếu bổn điện nhớ không

lầm, hai người các ngươi mới biết nhau mấy ngày trước a." Thiên Nguyệt
Triệt nâng cằm, vẻ mặt xem kịch vui.

"Chủ tử không biết, cái này người hạ lưu vô sỉ." Liệt La Đặc đi tới bên

cạnh Thiên Nguyệt Triệt, ánh mắt còn cẩn cẩn dực dực phòng bị Địch
Trạch.

"Nga? Hắn hạ lưu vô sỉ với ngươi thế nào?" Thiên Nguyệt Triệt khiêu

mi, hai tay ôm ngực, buồn cười nhìn hắn.

"Chủ tử." Liệt La Đặc nghe ra ý trêu chọc trong lời nói của Thiên Nguyệt

Triệt ý, nhưng: "Người này trà trộn vào hoàng cung, đùa giỡn thuộc hạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.