THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 122

“Tiểu điện hạ, nước ngài muốn.” Thủy quang trong suốt lóe điểm sáng, ở

Mạn La đế quốc bốn mùa như mùa xuân, nước giếng cũng trong suốt như
ngọc thạch.

Thiên Nguyệt Triệt giơ giơ lễ vật trong tay lên: “Đang ngồi ở đây ai cũng

biết, Anh Túc đế quốc bốn mùa như mùa hạ, hàng năm thiếu hụt nguồn
nước, mà nước ta lại trái ngược, nguồn nước phong phú, cho nên bổn điện
đem chậu nước trong tay Nặc Kiệt tặng cho tướng quân, là lễ vật không còn
gì tốt hơn, đương nhiên một chậu nước sao có thể biểu hiện hết tâm ý của
nước ta.” Cầm lấy cái hộp nhỏ nhẹ buông lỏng, cái hộp ở trong mắt mọi
người chậm rãi tiến vào trong nước.

A…

Trong phút chốc tiếng nghị luận nổi lên bốn phía, ánh mắt Liệt Tư Ban

Lỗ co rụt lại, ở đây chỉ có Thiên Nguyệt Thần từ đầu đến cuối đều chăm
chú nhìn Thiên Nguyệt Triệt.

“Như vậy có thể đem tâm ý của hai nước dung hợp chung một chỗ,

tướng quân có cảm thấy hay không, phần lễ vật này càng thêm quý trọng?”
Thiên Nguyệt Triệt cười đùa, đã đại biểu cho vận mệnh mà tương lai hai
quốc gia sẽ đối mặt, một cuộc máu tanh cùng giết chóc cũng ở nơi đây
tuyên bố bắt đầu, không, phải nói là thật lâu trước đây đã định sẽ bắt đầu.

“Tiểu điện hạ quả nhiên thiên tư thông tuệ, Liệt Tư Ban Lỗ bội phục,

đừng nói quý quốc, dõi mắt thiên hạ cũng tìm không ra người thứ hai lanh
lợi động lòng người như tiểu điện hạ.” Đem nghi ngờ cùng rung động chôn
ở đáy lòng, Liệt Tư Ban Lỗ rộng lượng mở miệng. Thiên Nguyệt Thần
dung túng tiểu hoàng tử này, trong mắt kia từ đầu đến cuối đều là tiếu ý, hai
người bọn họ trong lúc đó dường như không có ngăn cách, Liệt Tư Ban Lỗ
phát hiện phụ tử hai người càng giống bằng hữu, hoặc có thể nói là ái nhân?

Ái nhân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.