THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1224

sau đó trở về cho hai hài tử trước mặt. Ánh mắt tiểu hài tử sáng lên, nhanh
chóng tiếp lấy cắn từng miếng.

"Chủ tử, chớ có nói đùa." Đàn Thành luôn luôn không lộ biểu cảm, lúc

này mặt mày co quắp, dưỡng lão? Thiếu chủ cũng nghĩ ra được, hắn chưa
tới ba mươi, dưỡng lão là quá nhanh.

"Ha ha..." Thiên Nguyệt Triệt sảng lãng cười to: "Phụ hoàng, hôm nay

chúng ta ở đây qua đêm sao?"

"Ân." Thiên Nguyệt Thần gật đầu, sau đó nhìn hai hài tử kia một cái,

chân mày cau lại: "Đi thôi." Đàn Thành lấy ra một ít tiền giao cho hai hài
tử, sau đó đuổi theo.

Tụ Đức Hiền An Sạn là tửu lâu tốt nhất Kiền Đức thành, với tính cách

của Thiên Nguyệt Thần, hiển nhiên là chọn nơi này, nhưng bọn họ mới
ngồi xuống, liền có rất nhiều khất cái đi vào, bất đắc dĩ khách điếm phải
dùng vũ lực đối phó bọn họ.

"Chậm đã." Nặc Kiệt theo ý của Thiên Nguyệt Thần đi tới quầy: "Có

chuyện xảy ra sao, bách tính của Mạn La đế quốc dù không phú giáp một
phương, nhưng sao Kiền Đức thành lại có nhiều khất cái như vậy?"

"Khách nhân không phải thành dân ở đây, hiển nhiên không biết, Nam

Giang thành gần Kiền Đức thành xảy ra thiên tai, khất cái ở đây hầu hết là
thành dân Nam Giang thành chạy nạn." Chưởng quỹ thấy khách nhân hỏi
thăm, cũng nói thực. Nặc Kiệt nghe nguyên do, đi tới nhẹ giọng nói cho
Thiên Nguyệt Thần, nghe xong Thiên Nguyệt Thần phân phó lại tới quầy:
"Chủ tử nhà ta phân phó, nấu nhiều cháo một chút, sau đó tìm chỗ trống
phát cháo miễn phí, đây là tiền." Nặc Kiệt đem một túi ngân tệ đặt trên
quầy.

Chưởng quỹ nhìn ngân tệ, tầm mắt chuyển hướng Thiên Nguyệt Thần.

Nam nhân một thân cẩm y hắc sắc, diện mạo bất phàm, người bên cạnh đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.