THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1240

"Nhị ca, tam ca, các ngươi không hiểu." Tứ công tử không dám nói ra

suy đoán, nếu nói ra mình biết thân phận của nam nhân này, tội càng gia
tăng.

Mà sự xuất hiện của Long quân đã sớm dọa ngất thành quản.

"Làm cái gì thế?" Thanh âm lão luyện vang lên: "Nơi này sao... Sao...

Loạn...?" Chữ ‘Loạn’ chưa nói xong, hai chân run rẩy ngã quỵ xuống đất:
"Bệ... Bệ hạ..."

"Hừ." Thiên Nguyệt Thần hừ lạnh, sau đó hướng Thiên Nguyệt Triệt mở

miệng: "Trò chơi chấm dứt, còn không qua đây."

Thiên Nguyệt Triệt bĩu môi, không thấy động tác của hắn, thân chợt lóe

đã tới bên người Thiên Nguyệt Thần, động tác cực nhanh, khiến người xa
lạ sợ hãi.

"Ngươi... Ngươi... ." Bị đả kích nhất là đại công tử, giờ mới biết mình bị

đùa bỡn.

"Phù Nhĩ Đặc, ngươi dạy nhi tử thật tốt." Ôm chặt Thiên Nguyệt Triệt

hiếu động, dùng ánh mắt sắc bén nhìn người quỳ trên mặt đất: "Ngay cả ta
cũng dám ám sát, bản lĩnh thật lớn a."

Bệ hạ? Xui xẻo nhất là thành quản vừa tỉnh, chỉ vì nghe được hai chữ ‘bệ

hạ’ mà rơi vào hôn mê lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.