THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1255

"Phạm thần tạ ơn điện hạ." Thành quản lập tức hiểu rõ thân phận Thiên

Nguyệt Triệt, dù không biết hoàng tử này là ai, nhưng xưng hô điện hạ
không bao giờ sai. "Phạm thần không thể làm gì, bởi vì lương thương lớn
nhất thành... Là muội tế (em rể) của thành chủ đại nhân."

Cái gì? Hai mắt Thiên Nguyệt Thần lóe lên kinh ngạc, lập tức sáng tỏ:

"Ngươi có gì để nói?" Quay đầu nhìn về phía thành chủ, trán thành chủ toát
mồ hôi lạnh, hoàng đế này khác với tưởng tượng, nghe nói hoàng đế là
người ngả ngớn, vì sao lúc này, ánh mắt của y sắc như kiếm, nói năng cẩn
thận, không phải người đơn giản.

"Hồi bệ hạ, thành quản nói không sai, hắn là muội tế của vi thần." Dựng

thân khom lưng, cung kính trả lời.

"Nói như vậy, ngươi bao che hắn?" Thiên Nguyệt Thần lười biếng hỏi:

"Tội bao che không lớn như tội tự ý mở kho lương, nhưng ngươi tri pháp
phạm pháp (hiểu luật mà cố phạm luật), tội càng gia tăng."

"Bệ hạ, bệ hạ bớt giận, vi thần không biết muội tế lớn mật như thế,

chuyện này vi thần không biết, thỉnh bệ hạ minh xét." Hai chân quỳ xuống
đất, sao không nghe nói hoàng đế cải trang vi hành, cũng không ngờ hoàng
đế sẽ đến đây, bây giờ mọi đường sống bị mất, nghĩ tới đây thành chủ
hoảng sợ, chỉ dùng kế này mới giữ được đầu mình.

"Nga? Nói như vậy, chuyện muội tế của ngươi nâng giá gạo, ngươi hoàn

toàn không biết?" Thiên Nguyệt Thần cười nhạt, đáy mắt đầy tính toán.

"Vâng, vi thần không biết chuyện, thỉnh bệ hạ minh xét." Thành chủ đẩy

chuyện đi không còn một mảnh.

"Ai... ." Thiên Nguyệt Triệt thở dài: "Nếu thành chủ đại nhân không biết

chuyện, phụ hoàng, ta thấy... ." Thanh âm kéo dài cố ý hấp dẫn người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.