THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1288

Thiên Nguyệt Triệt thấy không còn sớm, liền cáo từ, nhưng lúc đi tới

cửa, từ trên người rơi xuống một vật, vật kia chính là ngọc bội tìm được
trong hố vùi thi thể ở sông Nam Giang.

Thấy ngọc bội này, nam tử tiến lên: "Công tử, đây là... Sao ngọc bội này

lại ở trong tay ngài?"

"Có cái gì không đúng sao?" Thiên Nguyệt Triệt mỉm cười hỏi: "Ngọc

bội này ta thấy lúc đi qua Nam Giang thành, màu sắc không tệ liền mua."

"Không không không... , có thể là ta nhận lầm , nhưng...." Nam tử muốn

nói lại thôi.

"Đại thúc đã mời ta uống trà, có gì cứ mở miệng." Thiên Nguyệt Triệt

rộng lượng nói.

"Xin chờ một chút." Nam tử cầm lấy ngọc bội vào phòng, là vì lão thôn

phụ đã nghỉ ngơi trước, ước chừng một lát, trong phòng truyền ra tiếng nói
nhỏ, sau đó nam tử đi ra.

Đông... Một tiếng, nam tử quỳ xuống trước mặt Thiên Nguyệt Triệt.

"Đại thúc, ngươi làm gì vậy? Mau đứng lên." Thiên Nguyệt Triệt ý bảo

Đàn Thành đỡ hắn dậy: "Đại thúc, có gì cứ nói thẳng."

"Này..., không phải ta thấy ngọc bội mà muốn chiếm cho mình, nhưng

vừa thương lượng cùng mẫu thân, ngọc bội này là gia truyền, à, cũng không
phải gia truyền, là phụ thân từng làm ăn, lúc còn sống vẫn mang theo nó,
trước kia ca ca mang bên mình lên đế đô dự thi, sau đó không thấy ca ca
mang nữa, ca ca nói đã cất đi, giờ mới biết ca ca gạt chúng ta, hóa ra ca ca
vứt bỏ. Cho nên, ý mẫu thân, nó là di vật của phụ thân, hỏi ngài muốn bao
nhiêu tiền mới đồng ý bán cho chúng ta, chúng ta có tiền...."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.