THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1299

"Ngươi... Ngươi... ." Nặc Kiệt không phải người biết cãi nhau, trong

hoàng cung có ai dám nói như vậy với Nặc đại tổng quản: "Ngươi thật quá
đáng, tiểu thiếu gia, ngài làm chủ cho nô tài a, ngài phải chủ trì công đạo
cho nô tài."

Dù Nặc Kiệt đơn thuần nhưng lại là người lý trí, không có Thiên Nguyệt

Thần hay Thiên Nguyệt Triệt phân phó, hắn sẽ không tự ý động thủ.

"Nga? Vậy ngươi nghĩ nên làm gì bây giờ?" Thiên Nguyệt Triệt trêu

chọc nhìn Nặc Kiệt: "Đem hắn nấu, kho, hay là chưng thang?"

"Cái này... Cái này có quá tàn nhẫn không?" Nặc Kiệt sợ hãi hỏi.

"Này, tiểu tử, chỉ bằng ngươi?" Giản khinh thường nói: "Chỉ là một oa

nhi mà dám nói chuyện như vậy với ta, không nghĩ đây là đâu, bọn ta là
người của hiệp hội ma pháp, ngươi cũng dám chọc."

Cư nhiên bị một cái tiểu hài tử xem thường.

"Chỉ bằng tiểu thiếu gia nhà ta." Nặc Kiệt chống eo, có Thiên Nguyệt

Triệt hậu thuẫn, nói chuyện thêm can đảm.

"Chuyện gì?" Thiên Nguyệt Thần phân phó minh vệ xong, đi tới, thấy

Nặc Kiệt như vậy, thiếu chút nữa cười to.

"Phụ thân, Nặc Kiệt cãi nhau với người nọ." Thiên Nguyệt Triệt như bảo

bảo đáng yêu, kéo tay Thiên Nguyệt Thần.

"Bệ... Chủ tử, là bọn hắn ức hiếp ta." Nặc Kiệt khóc lóc kể lể, tại sao kẻ

bị ức hiếp luôn là hắn.

"Vậy sao? Ức hiếp ngươi thế nào?" Thiên Nguyệt Thần trêu ghẹo.

"Bọn họ nói ta mập mạp, ức hiếp ta, còn... Ức hiếp tiểu thiếu gia." Lúc

này Nặc Kiệt thực thông minh, hắn biết Thiên Nguyệt Triệt mới là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.