THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 133

“Phụ… Phụ hoàng.” Thanh âm thiếu niên có chút ngượng ngùng: “Tại

sao bây giờ mới hỏi ta.”

Thiên Nguyệt Thần khiêu mi, đem nét mắt của Thiên Nguyệt Triệt thu

vào trong mắt: “Triệt nhi muốn chơi, không phải sao? Cái trò chơi này Triệt
nhi có thể đùa tận tâm?”

Thanh âm mang theo ba phần êm ái phi thường sủng nịch.

Thiên Nguyệt Triệt mở rộng tầm mắt, làm cho tâm mình khôi phục bình

thường, như Thiên Nguyệt Thần nói, hắn một mực chờ, chờ Thiên Nguyệt
Thần phát hiện hắn không phải nhi tử, song trong quá trình chờ đợi, hắn tựa
hồ bắt đầu có hứng thú.

“Ha hả.” Thiên Nguyệt Thần buồn cười, đem hài tử trong ngực ôm chặt:

“Triệt nhi nên vì phụ hoàng giới thiệu một chút được không?”

“Ân?” Thiên Nguyệt Triệt có chút sửng sốt, phản ứng của Thiên Nguyệt

Thần ngoài ngoài dự liệu của hắn, phát hiện mình không phải nhi tử của
hắn hắn cũng không có ý tứ gì sao?

“Chỉ cần ta nguyện ý ta có thể có rất nhiều nhi tử, nhưng Thiên Nguyệt

Triệt chỉ có một, không phải là con ta mà tồn tại, mà là linh hồn Thiên
Nguyệt Triệt tồn tại trong thân thể này.” Đối diện với ánh mắt của Thiên
Nguyệt Triệt, Thiên Nguyệt Thần nói ra từng chữ từng câu.

“Ân.” Thiên Nguyệt Triệt gật đầu, ở trong ngực Thiên Nguyệt Thần tìm

được một vị trí thích hợp: “Kiếp trước của ta là một thiếu niên mười tám
tuổi, không phải ở cùng thời không dị giới này, nơi của bọn ta con dân đều
là là nhân loại bình thường.”

“Hoa anh đào, Triệt nhi đưa ta hoa anh đào hàm nghĩa gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.