THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 150

Lại thanh âm của một bình hoa rơi xuống đất, ngoài cửa bóng dáng một

thiếu niên thanh tú đi đến, không nhìn đại sảnh, đi tới gian phòng của mình,
Ưu Cơ.Tư Đốn Phất Lai nhất thời thét chói tai, cái gì khí chất, cái gì ưu nhã
tất cả đều bị vứt sang một bên.

“Ngươi đứng lại.”

Thiếu niên thanh tú không phải ai khác mà chính là nhị hoàng tử Thiên

Nguyệt Thiên Hâm, nghe được Ưu Cơ.Tư Đốn Phất Lai kêu lên, Thiên
Nguyệt Thiên Hâm chỉ là dừng lại trong chốc lát, lại tiếp tục đi đến bên
trong.

Nhìn nét mặt lạnh lùng của Thiên Nguyệt Thiên Hâm, Ưu Cơ.Tư Đốn

Phất Lai lại dâng lên một trận hỏa khí, cầm lấy chén ngọc quý báu một bên
hướng phía Thiên Nguyệt Thiên Hâm ném đi.

Chén ngọc không lệch mà rơi trúng cái ót của Thiên Nguyệt Thiên Hâm,

song hắn vẫn thờ ơ Ưu Cơ.Tư Đốn Phất Lai.

“Lớn, nhỏ cả đám đều không có quy củ có phải không?” Ưu Cơ.Tư Đốn

Phất Lai nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt Thiên Nguyệt Thiên Hâm,
ngón tay ngọc chỉ vào lồng ngực của Thiên Nguyệt Thiên Hâm: “Ta sinh
ngươi ra là để cho ngươi làm ta tức giận sao? Ngươi nhìn tiểu tử ngu ngốc
Thiên Nguyệt Triệt kia, năm tuổi, mới năm tuổi đã hiểu được cách lấy lòng
đế vương, ngươi mười bảy , mười bảy tuổi, không thể làm một chuyện để
cho ta hài lòng sao? Cả ngày ngốc ở trong phòng làm cái gì thuyền buồm,
thật là một chút tiền đồ cũng không có.”

“Mẫu phi, chú ý dùng từ, chú ý lễ nghi, chú ý hình tượng.” Ánh mắt sắc

lạnh của Thiên Nguyệt Thiên Hâm liếc qua Ưu Cơ.Tư Đốn Phất Lai.

“Ha ha… Dùng từ? Ta dùng từ làm sao? Ta chửi ngươi không có tiền đồ

là sai lầm sao?” Không biết tại sao khi bị nhi tử dùng ánh mắt lạnh lùng
nhìn, trái tim Ưu Cơ.Tư Đốn Phất Lai lại cảm thấy có chút băng giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.