Ở khách điếm cũng chỉ vạn bất đắc dĩ.
Nhà của Thụy Miện là Chiến vương phủ, Chiến vương là phong hào do
quốc quân Sắc Vi ban cho tổ tiên nhà hắn, đủ để nhìn ra nhà hắn ở Sắc Vi
đế quốc rất có danh vọng, bất quá, nếu không thì sao Thụy Phi có thể cùng
hoàng tử Cách Lực Hộc bên nhau.
Điều này, thứ nhất là mượn hơi tản ra hoàng quyền, thứ hai củng cố thực
lực Cách Lực gia, dù sao Cách Lực Hộc cũng là một hoàng tử có tư chất
không tồi.
"Ngài là khách quý, đây là vinh hạnh của vương phủ." Thụy Miện khiêm
tốn nói.
Xe ngựa dừng lại trước cửa Chiến vương phủ, thị vệ nhìn thấy Thụy
Miện, có chút bất ngờ, không phải đại thiếu gia đang ở Cực Quang chi điện
sao?
"Thông tri xuống, quét dọn toàn bộ Tây sương tiếp đón khách quý."
Thụy Miện dẫn mọi người vào phủ, tiếp tục nói với quản gia, "Đi thái tử
điện, nói có thân nhân đến bái phỏng Thiên Nguyệt công tử, thỉnh Thiên
Nguyệt công tử tới Chiến vương phủ."
Quản gia của vương phủ là nhân vật nào, Thụy Miện nói như thế, hắn lập
tức rõ ràng, thái tử điện – Thiên Nguyệt công tử chính là đại hoàng tử Mạn
La đế quốc, đây là chuyện toàn bộ kinh thành quý tộc đều biết.
Như vậy khách nhân trước mắt...
Quản gia không dám qua loa, lập tức tới thái tử điện.
Một bạch y nam tử ngồi sưởi nắng trên tháp, người bên cạnh có vẻ mặt
ôn hòa là Cách Lực Tân.