THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 155

Năm năm sau, hôm nay, hoàng nhi, làm một mẫu thân ta có thể nào để

cho ngươi bước lên con đường giống như thế, thứ đồ hoàn mỹ thuộc về đế
vương, cuối cùng cũng là của đế vương.

——— —————— ———–

“Ăn no?” Thiên Nguyệt Thần nhìn Thiên Nguyệt Triệt không động đậy

cơm trong chén, trong lòng có chút không vui: “Triệt nhi ăn ít như vậy
sao?”

“Phụ hoàng, nếu như mỗi ngày ngươi đều hướng về phía một đồ vật

cũng sẽ chán ghét, từ nhỏ đều ăn những đồ này, ta cũng mau mất đi vị giác
.” Thiên Nguyệt Triệt lười biếng kháng nghị, cầm lấy chiếc đũa đụng đông
đụng tây đâm đâm.

“Nguyên lai là tiểu đông tây của ta ghét bỏ , không ăn cũng được, sau

yến hội ăn thêm một chút, bắt đầu từ ngày mai ta gọi người chuẩn bị chút
thức ăn nhẹ được không?” Thiên Nguyệt Thần đem một khối cá bỏ vào
trong miệng Thiên Nguyệt Triệt.

Thị nữ hầu hạ một bên nhìn bộ dạng lấy lòng của Thiên Nguyệt Thần

không khỏi cười nhẹ trong lòng, nói cũng kỳ quái, trước kia mặc dù bệ hạ
thương yêu tiểu điện hạ, nhưng không giống với nhu tình hôm nay.

Lúc bệ hạ gắp thức ăn cho tiểu điện hạ bọn họ nhìn không rõ tình cảm.

“Ân.” Thiên Nguyệt Triệt gật đầu, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó: “Phụ

hoàng, chuyện mới vừa rồi ở Ngự hoa viên thật là khiếp sợ, vạn nhất nữ
nhân kia thật là quỷ hút máu thì làm sao bây giờ, phải biết rằng lúc ấy ta
đứng gần, rất dễ dàng bị thương .”

Cảm giác nghe thấy được một cổ mùi vị chua xót, Thiên Nguyệt Thần

không khỏi cảm thấy buồn cười: “Sự thật chứng minh Triệt nhi không có bị
thương, không phải sao?” Mục mâu sâu không thấy đáy bao hàm toàn diện,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.