THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1705

Ôn tuyền không lớn, nhưng cũng đủ để Thiên Nguyệt Triệt chơi đùa, nhớ

lại lúc nhỏ, ở trên đùi Thiên Nguyệt Thần, sợ ngâm nước, hiện tại nước chỉ
đến thắt lưng hắn.

"Ta đang kích động, không giống ngươi, một chút biến hóa cũng không."

Tay chân giang ra, toàn thân đều thả lỏng trong nước.

"Đừng tắm lâu, sẽ nhiễm phong hàn" Thiên Nguyệt Thần chỉ ngâm một

lát liền đứng dậy.

"Ngươi đi làm gì?" Thiên Nguyệt Triệt nheo mắt lại, miễn cưỡng hỏi.

"Ra ngoài hơn hai tháng, chẳng lẽ Triệt nhi không biết, phụ hoàng có rất

nhiều việc cần để ý." Thiên Nguyệt Thần mặc thường phục hoàng đế huyền
y thêu kim long, "Mệt mỏi thì về giường ngủ, đừng ngủ ở đây."

"Biết biết, phụ hoàng vừa về tới hoàng cung liền trở nên dài dòng."

Thiên Nguyệt Triệt dứt khoát nhắm mắt.

Lần này trở lại, mang đến không ít khách nhân, Nặc Kiệt định sắp xếp họ

ở khách lâu, nhưng Thiên Nguyệt Triệt bảo hắn sắp xếp ở Mạn La các,
nhóm người Mạc Tà vừa vào Mạn La các liền bị rừng hoa anh đào bên
trong hấp dẫn.

"Thật đẹp, đây là hoa gì, chưa từng thấy qua." Mạc Tà than thở.

"Đây là tiểu điện hạ cố ý chuẩn bị cho bệ hạ, nhớ năm đó, cũng không

thiếu nô tài bị lăn qua lăn lại, các ngươi cẩn thận một chút, nó là bảo bối
của tiểu điện hạ, trong cung đã có nương nương vì ham thích, liền cho
người hái mấy cành, thiếu chút nữa bị tiểu điện hạ biến thành phân bón,
phải biết rằng khi đó tiểu điện hạ mới... Mới bảy tuổi." Cũng bởi vì chuyện
này, thiên hạ bắt đầu đồn đãi, tiểu điện hạ Mạn La đế quốc tùy hứng, ương
ngạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.