THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 266

“Như vậy phụ hoàng biết không? Tổ tông của Đàn Thành và Đại địa chi

vương bạch hổ từng có khế ước, mà Đàn Thành kế thừa đặc thù này, chính
là người có thể cùng động vật thông linh.” Mục mâu kim sắc nghiêm túc
nhìn chằm chằm Thiên Nguyệt Thần.

“Cho nên… ?”

“Đàn Thành nói cho ta biết xà ngày đó tập kích Thiên Nguyệt Thiên

Ngọc là con xà từ Nghênh Tân Các ra, mà xà tập kích ta là từ Cẩm Hoa
Cung ra, về chuyện này, phụ hoàng… .” Trong mắt có một tia chờ đợi.

Ha hả…

Tiếng cười trầm thấp của Thiên Nguyệt Thần chậm rãi truyền ra, lại một

lần nữa đem Thiên Nguyệt Triệt ôm vào trong ngực: “Hài tử ngốc, cũng vì
chuyện này cho nên ngươi bất an sao? Nhắm lại mắt của ngươi, dụng tâm
suy nghĩ một chút, thử tin tưởng ta một chút.”

“Không, ta không có ý tứ này, phụ hoàng, ta tin phụ hoàng, ngày ấy ta đã

nói, từ nay về sau Triệt nhi sẽ không cho phụ hoàng thêm cơ hội giải thích,
cũng là mười phần tín nhiệm ngươi, chỉ là muốn biết về chuyện này… Về
chuyện này… .”

“Ngươi a.” Thiên Nguyệt Thần vỗ về mái tóc dài của hắn: “Không phải

nói tin tưởng phụ hoàng sao? Nếu tin thì đem mọi chuyện không cần thiết
bỏ ra, Triệt nhi của ta chỉ cần thật vui vẻ làm tiểu điện hạ năm tuổi là tốt
rồi, cái gì cũng không cần làm, cái gì cũng không cần để ý, ta cho ngươi
một mảnh bầu trời bao la, nơi đó là xanh thẳm.”

“Phụ… Phụ hoàng… .” Thiên Nguyệt Triệt có chút đỏ mặt, làm gì đột

nhiên nói như vậy, bây giờ hắn còn vị thành niên, được rồi, thì coi là hắn đã
trưởng thành, nói như vậy thật khiến người tâm động, hắn cũng sẽ thẹn
thùng, thật là không tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.