Ân…
Giống như là đáp lại lời nói của Thiên Nguyệt Thần, qua lớp phôi thai
mỏng manh, tiếng thở rất nhỏ truyền ra.
Thanh âm non nớt ngọt ngào như sương sớm, khiến cho tâm Thiên
Nguyệt Thần lại một lần nữa nổi lên kích thích thị huyết.
Mang theo này một cỗ kích thích, Thiên Nguyệt Thần khẩn cấp muốn
biết hài tử trong tử thai này rốt cuộc có bí mật như thế nào?
Tâm vừa động, Thủy ma pháp trong suốt lại một lần nữa tập trung vào
đầu ngón trỏ, dùng lực nhẹ nhàng từ từ cắt tử thai (thai màu tím).
Tầm mắt của Thiên Nguyệt Thần nhìn hài tử trong tử thai không chớp
mắt.
Ai nói hài tử mới ra sinh giống như tiểu hầu tử xấu xí, ai nói tử sắc
không phải màu sắc được chúc phúc, giờ khắc này Thiên Nguyệt Thần cảm
thấy tử sắc là màu sắc xinh đẹp nhất trên thế giới này.
Bởi vì tử sắc đưa tới cho hắn một tiểu đông tây xinh đẹp như vậy.
Làn da thủy nộn mà trong suốt nhẵn nhụi như bạch ngọc, phảng phất khẽ
vừa dùng lực cũng có thể xuất bọt nước, gương mặt đỏ bừng giống như quả
táo chín làm cho người ta nhịn không được muốn cắn một ngụm,
Mà Thiên Nguyệt Thần cũng thật sự làm, đôi môi hơi mỏng khẽ mở ra,
nhẹ nhàng hôn lên gương mặt hài tử.
Cái mũi khéo léo thẳng tắp, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi hé mở, mí mắt
nhắm chặt phảng phất còn lộ ra tơ máu hồng hồng, lông mi dài màu nâu
nhạt cong lên.