Càng làm cho người kinh ngạc chính là mái tóc, loáng thoáng có thể nhìn
thấy không giống với màu tóc của người khác.
Thủy phấn sắc (màu hồng nước), trời ạ, Thiên Nguyệt Thần không thể
nào tin nổi, cư nhiên là thủy phấn sắc, đây tuyệt đối là màu sắc độc nhất vô
nhị trong toàn bộ Thiên Thụy đại lục.
Thiên Nguyệt Thần cẩn cẩn dực dực (cẩn thận từng li từng tí) ôm hài tử
trong ngực, chết tiệt, tim đập quá mau.
Ân…
Tiểu đông tây tựa hồ không hài lòng vì bị ôm chặt, giãy dụa giật giật
thân thể, bàn tay nhỏ bé trắng noản tùy ý quơ, lòng bàn tay mềm nhẹ dán
lên gương mặt tuấn mỹ của Thiên Nguyệt Thần.
Mọi người kinh hãi, tiểu hoàng tử mới xinh chẳng những xinh đẹp như
hoa, hơn nữa bàn tay cư nhiên vung lên gương mặt đế vương, càng làm cho
bọn họ kinh ngạc chính là đế vương hiển nhiên không hề tức giận.
Bàn tay nhỏ bé lướt qua khuôn mặt của Thiên Nguyệt Thần, sau đó nhét
vào trong cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng của mình, nhẹ nhàng mút lấy.
Giống như là hấp thụ lấy mẫu nãi.
Động tác vô cùng khả ái, Thiên Nguyệt Thần thầm nghĩ.
Đột nhiên cảm giác trên người ẩm ướt, Thiên Nguyệt Thần không giải
thích được nhíu mày, đem hài tử trần truồng trong ngực cách xa một chút.
Cúi đầu nhìn ngoại bào của mình?
Cái trán nhăn lại thật chặt, nơi ướt át kia còn truyền ra một cỗ mùi nhàn
nhạt, nhìn nhìn lại thủy hoa của tiểu gia hỏa, còn nhỏ từng giọt từng giọt