THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 339

ngươi cứu ma ma, cái gì ta cũng đáp ứng ngươi, sau này nhất định ta sẽ báo
đáp ngươi .”

“Báo đáp?” Thiên Nguyệt Triệt bước xuống đất, đi tới trước mặt Thiên

Nguyệt Thiên Ngọc, khuôn mặt ôn hòa nhỏ nhắn hiện ra sự khinh thường,
khóe miệng cong lên: “Ngươi có thể báo đáp ta cái gì, ngươi có đồ vật gì
mà ta không có, hoặc chỉ cần ta muốn, phụ hoàng sẽ cho ta, ngươi nói
ngươi còn có thể báo đáp ta cái gì?”

Tiểu tử này thật không biết tự lượng sức mình , có một số việc, không

làm được thì đừng dễ dàng hứa hẹn.

Thân thể Thiên Nguyệt Thiên Ngọc run lên, đúng vậy a, hắn là hoàng tử

phụ hoàng thích nhất, tất cả mọi người nói hắn là bảo bối của phụ hoàng,
những thứ trân quý nhất thiên hạ đều ở trong cung, chỉ cần hắn muốn, còn
có gì không được.

“Nhưng, chỉ cần suy nghĩ, chắc chắn sẽ có, có việc chỉ ta mới có thể làm,

van cầu ngươi, van cầu ngươi cứu ma ma.” Nhìn nét mặt cố nén khóc kia,
đột nhiên Thiên Nguyệt Triệt nhớ lại kiếp trước, về người anh trai chỉ hơn
mình mấy tuổi, đáng thương cầu xin mọi người, cầu mọi người không
mang mình đến cô nhi viện.

Tâm Thiên Nguyệt Triệt nhói lên một chút, phân phó Đàn Thành: “Gọi y

liệu sư tới tới Chiêu Nghi Cung cho bổn điện hạ.”

——— —————— ——————–

Chiêu Nghi cung còn hiu quạnh hơn so với lãnh cung.

Đêm hôm đó Thiên Nguyệt Triệt đã tới một chuyến, chỉ là lúc ấy quá

muộn, Thiên Nguyệt Triệt cũng không có tâm tình nhìn ngắm nơi này, hôm
nay thấy được, phụ hoàng thật đúng là nơi dày nơi mỏng a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.