THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 466

Thiên Nguyệt Triệt vẫn liên tục duy trì nụ cười như vậy, không chút thay

đổi, chẳng qua là…

Trong bóng tối, thân thể Thiên Nguyệt Triệt đột nhiên di động , nhanh tới

mức làm cho người ta không kịp phản ứng.

“Chỉ là một hài tử, cũng có thể nằm ngoài tính toán của ta.” Thanh âm

bén nhọn của nữ nhân có chút khàn khàn, mang theo một chút nóng nảy.

Thiên Nguyệt Triệt cười nhạt, thân thể nho nhỏ ngồi xuống ghế: “Được

mỹ nhân nhìn trúng, thật vinh hạnh cho bổn điện hạ.”

Gian phòng tối đen đột nhiên sáng lên, vô số Quang linh tử ở trong

phòng triển khai, song bị khóa chặt trong kết giới, ngoại nhân không thể
nhìn thấy tình hình bên trong.

“Lệ quỷ?” Thiên Nguyệt Triệt nói nhỏ, tay phải vuốt ve ngón cái tay trái.

“Ngươi thấy ta?” Nữ quỷ kinh ngạc, bởi vì sự kinh ngạc của nàng, nên lệ

khí trên người giảm đi không ít.

“Nhìn không thấy.” Thiên Nguyệt Triệt thản nhiên nói, hắn không phải là

thần tiên, nhìn thấy mới là lạ.

Nhìn không thấy? Nữ quỷ hiển nhiên không tin, nhìn Thiên Nguyệt Triệt

cầm lấy mặc kính (aka kính râm đấy ạ), mục mâu kim sắc lấp lánh hữu thần
nhìn chằm chằm chỗ của nàng, sao lại nói nhìn không thấy.

“Cảm giác.” Thiên Nguyệt Triệt vạch trần nghi ngờ của nữ quỷ: “Hô

hấp.”

Nữ quỷ cẩn thận nhìn Thiên Nguyệt Triệt: “Cho nên ngươi đã biết từ

trước?” Trời ạ, rốt cuộc hài tử này là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.