THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 465

Không biết có phải Thiên Nguyệt Triệt quá đa nghi hay không, tựa hồ

lúc bọn họ tách nhau ra, có một cỗ không khí như có như không hướng về
phía Cách Lực Hộc.

Có chút kỳ quái quay đầu lại nhìn bóng lưng Cách Lực Hộc, không có gì

dị thường.

Hành lang Lầu ba so với lầu một và lầu hai càng thêm âm u, khiến người

ta có cảm giác áp bách càng thêm mạnh, trong bóng tối nhìn không thấy
năm ngón tay, nhưng bốn phía, Thiên Nguyệt Triệt biết cũng không phải
chỉ có một mình hắn, mặc dù nhìn không thấy gì, nhưng thính giác và khứu
giác so với ban ngày có thể nhạy bén nhạy, mà giờ khắc này, Thiên Nguyệt
Triệt có thể ngủi được một cỗ mùi vừa chua vừa thối, từ chung quanh phát
ra.

Đi dọc theo hành lang, rốt cuộc là tới phòng bọn hắn, Thiên Nguyệt Triệt

cũng không lo lắng trên thuyền đã xảy ra chuyện gì, bởi vì Thánh Anh ở
đây, cho nên dù thật sự xảy ra chuyện, Thánh Anh cũng sẽ biết.

Tới trước cửa phòng mới nhớ tới chìa khóa phòng không có trên người

mình, lại phải lãng phí ma lực, Thiên Nguyệt Triệt nghĩ thầm, tâm theo ý
động, trong tay vận dụng thủy linh tử.

Thủy linh tử mềm dẻo tra vào trong ổ khóa, nhẹ nhàng huy động, cửa

phòng mở ra.

Cửa sổ hướng ra biển không khóa chặt, gió biển từ khe hẹp thổi vào, có

thể là không khí trong phòng quá nóng, cho nên giờ khắc này gió biển rất
mát.

Song một lát sau, lại phát hiện trong gió biển mang theo mùi tanh của

máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.