Từ thanh âm của nam nhân có thể nghe ra, nam nhân này là người phi
thường kiêu ngạo.
Thiên Nguyệt Triệt nhàn nhạt liếc nam nhân: “Đúng như lời ngươi nói,
một hài tử cùng một linh thể.”
Nhìn nụ cười tà mị của hài tử, nam nhân nhướng mày, sau đó tỏ vẻ thông
suốt: “Cho dù là hài tử cũng tuyệt đối không phải là hài tử bình thường, mà
ngươi xuất hiện ở nơi này, chứng tỏ chuyện tình trên đảo này sẽ không còn
bí mật nữa.”
Nhưng thật ra nội tâm nam nhân rất kích động, rốt cục, rốt cục đợi được
một người có thể đến giúp hắn.
Mặc dù chỉ là một hài tử, nhưng có thể xuất hiện ở nơi này cũng đủ biết
hài tử này không bình thường, huống chi sau lưng hắn là Tinh Linh linh
thể.
Hỏa diễm lam sắc trên trán nữ nhân.
Hỏa diễm lam sắc?
Nam nhân có chút kinh ngạc nhìn Thánh Anh vài lần, sẽ không sai, hỏa
diễm lam sắc, trong truyền thuyết là công chúa Quang Tinh Linh.
“Không, bổn điện hạ cũng không biết bí mật của đảo này, chẳng qua là
có người… Có quỷ nói cho bổn điện hạ, chỉ có ngươi mới biết bí mật của
đảo này, muốn an toàn rời đi, chỉ có tới tìm ngươi.” Thiên Nguyệt Triệt
thản nhiên nói, thành thực đôi khi so với nói dối tốt hơn.
Bổn điện hạ?
Nam nhân tinh tế suy nghĩ lời của Thiên Nguyệt Triệt nói, có chút trầm
tư: “Không tệ, thật sự ta biết chuyện nơi đây, là người ngoài đảo duy nhất