hoàng cung đều là sân khấu diễn kịch.
Đi vài bước, đột nhiên Thiên Nguyệt Triệt nhớ lại một chuyện, liền len
lén thông báo với Liệt La Đặc, hai mắt Liệt La Đặc sáng ngời, kích động
rời đi, làm cho Đàn hiếu kỳ, trong lòng có chút bứt rứt.
“Không vội, không lâu các ngươi sẽ biết.” Thiên Nguyệt Triệt cười giải
thích, nụ cười kia rất sáng, nhưng Đàn biết, nhất định chủ tử lại đang tính
toán người khác.
Đoạn đường này chỉ ngẫu nhiên gặp mấy cung nữ, thái giám, cũng khẽ
hành lễ với bọn hắn, dù sao hôm nay những người ở hoàng cung Anh Túc
đế quốc đều là quý tộc.
“Sao hoàng cung Anh Túc đế quốc không có hoa anh túc?” Thiên
Nguyệt Triệt cảm thấy có chút kỳ quái, bây giờ là tháng 6, theo lý mà nói là
thời kỳ quả anh túc trưởng thành.
“Cái này cũng không có gì lạ.” Đàn nói: “Điện hạ không cảm thấy khắp
hoàng cung Mạn La đế quốc chúng ta cũng không có Mạn Đà La hoa sao?”
Điều này cũng đúng, Thiên Nguyệt Triệt không có phản bác, nhưng ở
trong Mạn La các của phụ hoàng có rất nhiều Mạn Đà La hoa, hơn nữa đủ
mọi màu sắc.
Ngày đó Anh Túc đế quốc đưa nha phiến tới, người thời đại này không
thể hiểu rõ về nó, cho nên lần này tới Anh Túc đế quốc, lý do quan trọng
nhất là Thiên Nguyệt Triệt muốn tìm hiểu về việc chế tạo nha phiến.
Cứ như vậy ba người đi thật chậm, đình viện tỏa mùi thơm ngát, truyền
tới lỗ mũi Thiên Nguyệt Triệt, tâm chấn động, Thiên Nguyệt Triệtcó nghiên
cứu qua rất nhiều thực vật, mà mùi thơm ngát truyền vào lỗ mũi lúc này
khiến hắn lập tức khẳng định đó là mùi vị của anh túc.