THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 678

Ha hả… Thiên Nguyệt Thần nở nụ cười trầm thấp, hai mắt sắc bén dừng

lại trên người Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai và Thiên Nguyệt Thiên Hâm, sau
đó nói ra một câu, lại khiến trái tim người khác băng giá: “Biết tại sao năm
năm trước trẫm không động tới ngươi chứ?”

Ách?

Những lời này ngoài dự liệu của Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai, chuyện năm

năm trước, đương nhiên hắn biết không thể gạt được Thiên Nguyệt Thần,
hắn cũng nghĩ rằng Thiên Nguyệt Thần không dám xử lý hắn. Nhưng theo
lời nói của Thiên Nguyệt Thần, hắn biết mình đã sai.

Hôm nay hắn đã biết, từ ánh mắt không hề che dấu sát ý của đế vương,

hắn đã biết, ngũ đại gia tộc, ngũ linh châu, nam nhân này không để trong
mắt, mà sở dĩ năm năm trước y không động thủ, là bởi vì y xem hắn như
một quân cờ.

Mà toàn bộ bố cục quân cờ là do y định.

“Vi thần không biết.” Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai thoáng cúi đầu, tâm đế

vương, ai có thể suy đoán, mà giờ khắc này, hắn không thể không thừa
nhận, cho dù hắn không thừa nhận nam nhân trước mắt, nhưng vĩnh viễn
không che dấu được chuyện y là đế vương.

“Năm năm trước không giết các ngươi, bởi vì trẫm tìm được món đồ

chơi mới, năm năm sau không giết các ngươi, là bởi vì vở kịch đang thiếu
người diễn.” Âm thanh băng lãnh mang theo sự thú vị, tựa như lúc này hắn
đang vuốt vuốt mái tóc Thiên Nguyệt Triệt, bất đồng duy nhất chính là khi
chạm vào mái tóc, hắn cực kỳ ôn nhu, rất sợ làm đau hài tử trong ngực.

“Món đồ chơi?” Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai còn chưa kịp mở miệng,

thanh âm Thiên Nguyệt Triệt mang theo nồng đậm không vui đã truyền ra,
ngẩng đầu, mục mâu vốn hồn nhiên ẩn hiển lệ khí, nét mặt cũng thể hiện vẻ
lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.