THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 69

“Nga?” Nhíu mày nhìn tiểu đông tây ngủ ở trên giường lộ ra nụ cười

ngọt ngào, Thiên Nguyệt Thần không thể tin được ngón tay của tiểu đông
tây lại nhẹ nhàng giật giật.

Ân…

Cái miệng anh đào nhỏ nhắn phát ra than nhẹ, tay nhỏ bé vươn ra xoa

xoa cái mũi.

Đây là nơi nào?

Mắt thế nào cũng không mở ra được, toàn thân đau đớn giống như là bị

đao cắt, tử sắc, hắn nhớ kỹ lúc trước mở mắt chung quanh là một mảnh tử
sắc.

Tử sắc, màu sắc hắn yêu nhất, bao hàm hắc sắc thần bí cùng phấn sắc

(màu hồng) lãng mạn.

Nhưng là tại sao? Tại sao bốn phía lại là một mảnh tử sắc.

Lông mi bắt đầu khẽ giật, mí mắt non mịn từ từ mở ra, đôi mắt linh

quang tò mò nhìn bốn phía, đập vào mắt là xa lạ hết thảy, đây là nơi nào?

Nằm ở trên chăn lông, đỉnh đầu hướng về bên cạnh chuyển động, đồ

dung đều mang phong cách văn nhã cổ xưa, mang theo một chút thời
thượng, sau đó tầm mắt một khắc nhìn thấy người kia liền ngưng chuyển
động.

Mục mâu kia giống như đêm tối, thâm thúy hàm chứa tiếu ý (ý cười) thú

vị chăm chú nhìn vào hắn.

“Ta là phụ hoàng của ngươi, Tiểu đông tây của ta.” Nam nhân giống như

nhìn thấu nghi ngờ trong ánh mắt hắn, thanh âm trầm thấp tràn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.