THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 774

Mọi người xôn xao, đối với quyền lợi của mình hiển nhiên phải suy nghĩ

cẩn thận, lúc này một thanh âm phản bác truyền ra: "Mọi người đừng nghe
hắn nói lung tung, Phỉ Bỉ Na là người thiện lương như vậy, cho dù thật sự
có người phẩm hạnh không tốt, chỉ cần thật lòng ăn năn, ta tin tưởng Phỉ Bỉ
Na nhất định sẽ dẫn người kia đi vào con đường đúng đắn, ngược lại hắn
quấy rầy bọn ta hành lễ, phải dựa theo miếu quy xử phạt, hắn làm chúng ta
bỏ lỡ chuyện cầu khẩn, mới là tội ác tày trời."

Hừ, Thiên Nguyệt Triệt cười lạnh.

"Nói như vậy cũng đúng." Tựa hồ lại có người bắt đầu thay đổi ý kiến.

Thiên Nguyệt Triệt nghe người nọ nói, từng bước từng bước đi tới trước

mặt của hắn, mục mâu kim sắc lãnh lẽo chiếu thẳng vào hắn, một cỗ cảm
giác lạnh lùng từ chân của hắn truyền đến, bắt đầu tê dại.

"Ngươi... Làm gì?" Thanh âm bắt đầu ấp úng , thiệt là, ngay chính hắn

cũng không tin được mình lại bị một hài tử chỉ mới mười mấy tuổi làm cho
sợ đến phát run, nhưng ánh mắt kia, ánh mắt quá lạnh, rõ ràng xinh đẹp như
vậy, lại khiến người khác nhịn không được mà run rẩy.

"Vị đại ca này nói không phải không có lý, nhưng là... ." Thiên Nguyệt

Triệt nói tới đây dừng lại một chút, hắn biết muốn hấp dẫn người chú ý, tốt
nhất là nên dừng lại ngay lúc quan trọng, quả nhiên mọi người nín hơi chờ
đợi.

"Nhưng là cái gì?" Người nọ có chút nóng lòng.

"Nhưng tại sao điểm này mọi người cũng không nghĩ tới, ngươi hết lần

này tới lần khác ngươi lại mở miệng đầu tiên, ngươi nghĩ tất cả mọi người
không thông minh như ngươi sao?" Thiên Nguyệt Triệt tà tà cười.

Cho dù là kẻ ngu cũng không nguyện ý thừa nhận mình đần hơn người

khác, huống chi là bình thường, người nơi này nếu tín nhiệm cái gọi là lễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.