THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 98

mình, mục mâu kim sắc lướt qua một tia sắc bén: “Nếu như ta không viết
xuống ba chữ Thiên Nguyệt Triệt ở chỗ này, hết thảy tất cả sẽ trở về
nguyên điểm, mà Thiên Nguyệt Triệt bên kia cũng chỉ là Thiên Nguyệt
Triệt nguyên gốc phải không?”

“Chủ nhân anh minh.” Thánh Anh không có phủ nhận.

“Còn có một vấn đề, từ lúc nào ngươi cùng ta hạ khế ước.” Thiên Nguyệt

Triệt chưa bao giờ nhớ kỹ ở trên thế giới này hắn và Tinh Linh từng có khế
ước, hơn nữa lại là Tinh Linh hệ mộc thuần túy như vậy.

“Quả nhiên không dấu diếm được chủ nhân.” Thánh Anh cười có chút

khó xử: “Bởi vì Thiên Nguyệt Triệt ở trên cây hoa anh đào viết xuống ba
chữ Thiên Nguyệt Triệt, Thánh Anh gọi linh hồn chủ nhân cũng không phải
là toàn bộ linh hồn, cũng chỉ là một tia nguyên linh, cho nên Thiên Nguyệt
Triệt ở thời không kia vẫn còn có trí nhớ của chủ nhân, chỉ cần chủ nhân
cùng thế giới này ngươi dung hợp, như vậy linh hồn của chủ nhân ở thời
không kia sẽ hoàn toàn trở lại.”

Thiên Nguyệt Triệt không nói gì, chẳng qua là lẳng lặng nhìn rừng hoa

anh đào ở đây, thật lâu sau hắn cười, lại một lần nữa cười.

Hoàng nhi, ngươi cũng đừng làm cho phụ hoàng mất đi hứng thú a.

Thanh âm trầm thấp của Thiên Nguyệt Thần quanh quẩn ở bên tai, người

nam nhân kia a…

Tay nhỏ bé vươn ra: “Cho ta công cụ khắc danh tự.”

Thánh Anh không nói gì, phảng phất đã sớm chuẩn bị công cụ khắc chữ,

đem một thiết ti (thanh sắt) tinh tế giao cho Thiên Nguyệt Triệt.

Thiên Nguyệt Triệt nhíu mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.