THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 97

thời không, nhưng trước đó, ở cái thế giới này, Thánh Anh để lại một tia
nguyên linh của mình, đương nhiên nếu hai thời không không hề có liên
lạc, như vậy cho dù nguyên linh Thánh Anh ở chỗ này cũng là không dùng
được, mà cái dùng để liên lạc giữa hai thời không chính là danh tự của chủ
nhân, chủ nhân đích thân khắc danh tự lên cây hoa anh đào —— Thiên
Nguyệt Triệt.”

“Cho nên?” Thiên Nguyệt Triệt đang đợi Thánh Anh nói hết.

“Chủ nhân cũng nhìn thấy trên cây anh đào này không có danh tự Thiên

Nguyệt Triệt được khắc lần trước, là bởi vì nguyên linh củaThánh Anh kêu
gọi linh hồn lúc trước của chủ nhân, sửa lại thời gian một chút.”

“Nói như thế là?” Thiên Nguyệt Triệt tựa hồ có chút hiểu rõ lời nói kế

tiếp của Thánh Anh.

“Nếu như chủ nhân muốn trở lại thời không kia thì khắc danh tự Thiên

Nguyệt Triệt lên cái cây này, nếu như chủ nhân không muốn trở lại thời
không kia, như vậy bây giờ Thánh Anh sẽ manh linh hồn của chủ nhân trở
về trên người thiếu niên.”

“Trong cái được và mất, ta muốn biết quan hệ hơn thiệt.”

Trong nháy mắt Thánh Anh phải tán thưởng, đây chính là chủ nhân của

hắn.

“Một khi chủ nhân ở lại chỗ này thì sau này cũng không trở về thời

không kia được nữa, một khi chủ nhân trở về thời không kia, như vậy sau
này cũng không quay lại được , bởi vì giờ phút này kết nối hai thời không
chính là nguyên linh của Thánh Anh.”

“Cho nên từ nay về sau nguyên linh ở nơi này của ngươi sẽ biến mất, bởi

vì ngươi dùng hết sức mạnh, mà linh hồn của ngươi ở bên kia vĩnh viễn
cũng không về được, phải không?” Thiên Nguyệt Triệt hạ hai mắt của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.