THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 168

Công Tôn Đồ đang trầm lặng bỗng quay lại hỏi Thanh Y lão nhân kia:
- Câu nói này có phải do chính miệng Yến Nam Phi nói không?
Thanh Y lão nhân đáp:
- Phải.
Công Tôn Đồ hỏi:
- Yến Nam Phi có phải loại người trọng chữ tín không?
Thanh Y lão nhân đáp:
- Một lời đáng ngàn vàng, chết cũng không hối hận.
Công Tôn Đồ bỗng cười, cười lớn nói:
- Kỳ thực ta nói tới nói lui, cũng là vì muốn đợi hắn nói ra câu này.
Tiếng cười của hắn vừa dứt, móc câu đã ở trong tay.
Móc câu sáng như tuyết, ánh lấp lánh như mắt chim ưng, sắc như mỏ

chim ưng. Trọng lượng tuy rất nặng, nhưng lại biến hóa vô cùng linh hoạt.

Công Tôn Đồ cười mỉa hỏi:
- Ngươi có biết cái móc câu này lợi hại ở chỗ nào không?
Yến Nam Phi nói:
- Ngươi nói đi.
Công Tôn Đồ vuốt nhẹ mũi câu, nói:
- Móc câu này tuy nặng, nhưng trong căn phòng chật chội này cũng vẫn

có thể vận dụng thoải mái, còn không biết kiếm của ngươi thế nào?

Yến Nam Phi đáp:
- Ta nếu như bị ngươi đánh bật ra khỏi căn phòng này, cũng kể như đã

thua.

Công Tôn Đồ cười lớn, hỏi:
- Tốt. Nhưng ngươi vẫn chưa rút kiếm?
Yến Nam Phi đáp:
- Không cần rút kiếm.
Công Tôn Đồ hỏi lại:
- Không cần?
Yến Nam Phi đáp:
- Kiếm ở trong vỏ cũng vẫn có thể giết người, sao lại phải rút kiếm?

Kiếm rút ra rồi ngược lại chưa chắc đã có thể giết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.