THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 187

môn.

Triệu Bình biến sắc nói:
- Nhưng tôi?
Phó Hồng Tuyết không để hắn mở miệng, lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi không phải là con trai độc nhất của Triệu Vô Cực thì bây

giờ đã chết dưới bánh xe rồi.

Hắn ngồi trong thùng xe, xe lắc người cũng không động.
- Trên một bàn tay, ngón linh hoạt nhất chính là ngón trỏ.
- Một người ngồi bất động trong thùng xe, sao có thể giết một người linh

hoạt như ngón trỏ Triệu Bình.

Triệu Bình rốt cuộc cũng hiểu ra, đã chuẩn bị phi thân lên.
Phó Hồng Tuyết nói:
- Hôm nay ta không giết ngươi, ta chỉ muốn ngươi để lại cánh tay giết

người.

Triệu Bình đột nhiên cười lớn, nói:
- Thật ngại quá, nhưng cánh tay của ta còn hữu dụng, không thể cho

ngươi được.

Trong lúc bất ngờ, đao quang lóe lên một phát, máu túa ra tứ phía.
Triệu Bình đã phi thân lên, nhưng bỗng nhiên nhìn thấy một cánh tay

đẫm máu rơi xuống.

Hắn vẫn không biết đấy chính là tay của mình.
Đao quá sắc, hắn vẫn chưa cảm thấy đau đớn.
Thậm chí vẫn đang cười.
Cười tận đến lúc cánh tay rơi chạm mặt đất, hắn mới phát hiện mình đã

thiếu đi một cánh tay.

Tiếng cười lập tức biến thành tiếng gào thét, người của hắn cũng đang

rơi xuống.

Đao quang đã không thấy nữa, đao đã nhập bao.
Phó Hồng Tuyết vẫn ngồi ở đó, không hề cử động.
Triệu Bình nhặt cánh tay đứt nhét vào vạt áo, vịn lấy thành xe vất vả

đứng dậy, chằm chằm nhìn Phó Hồng Tuyết.

Phó Hồng Tuyết hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.