THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 255

Mục quang của hắn cũng như là mũi đao, nhìn xung quanh một lần, nhìn

chằm chằm lên người Đồ Thanh.

Đồ Thanh cúi thấp đầu uống trà.
Người lạ đó nhếch miệng cười lạnh, kéo ghế ngồi gần đó.
Đột nhiên nghe “rắc” một tiếng, một cái ghế làm bằng gỗ quý đã bị hắn

ngồi tới gãy lìa.

Hắn nhíu mày, giơ tay níu mặt bàn, đột nhiên lại “rắc” một tiếng, cái bàn

trị giá ít nhất hai chục lượng bạc cũng tự nhiên vỡ vụn.

Hiện tại vô luận là ai cũng thấy được hắn đến để gây sự!
Tròng mắt của Hồ Côn co thắt lại.
... Có phải người này lại là cao thủ mà Đỗ Thập Thất mời từ ngoài tới để

đối phó gã?

Đám vệ sĩ của gã đã chuẩn bị xông ra, Hồ Côn lại phẩy tay ngăn trở bọn

chúng.

Gã đã thấy người lạ này tuyệt không phải là người bọn chúng có thể đối

phó.

Đồ Thanh đã đến, tại sao không thừa cơ hội này để thử công phu của y?
Hồ Côn là một thương nhân, hơn nữa lại là một thương nhân rất tinh

minh, chịu trả ra một hai lượng bạc cũng đều hy vọng ít nhất có thể thu hồi
đủ vốn.

Hà huống kẻ mà người lạ muốn tìm có lẽ tịnh không phải là gã, mà là Đồ

Thanh.

Người lạ đó đương nhiên là Phó Hồng Tuyết.
Đồ Thanh vẫn còn cúi đầu uống trà.
Phó Hồng Tuyết đột nhiên đi qua, lạnh lùng thốt:
- Đứng dậy.
Đồ Thanh bất động, cũng không mở miệng, những khách nhân khác lại

đã lẳng lặng né tránh ra ngoài gần hết.

Phó Hồng Tuyết lại lặp lại một lần nữa:
- Đứng dậy.
Đồ Thanh chung quy đã ngẩng đầu, làm như mới thấy người đó:
- Ngồi thoải mái hơn so với đứng, ta vì sao lại phải đứng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.