THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 262

đôi, cho dù thợ rèn rành nghề dùng dao nhỏ cắt chẻ cũng vị tất có thể chính
xác tinh tế như vậy.

Sau khi đao quang biến mất, mới thấy máu, máu từ trên mặt chảy xuống.
Mặt Đồ Thanh.
Một vết đao từ giữa hai chân mày của y chẻ xuống, chẻ qua mũi, một

đao đó chỉ cần dụng ba phần công lực, đầu của y đã bị chẻ làm đôi.

Đao đã tra vào vỏ.
Máu tươi từ chót mũi chảy xuống, chảy vào môi, vừa nóng, vừa mặn,

vừa đau đớn.

Mỗi một thớ thịt trên mặt Đồ Thanh đều đã méo mó vì đau đớn, người gã

lại không động đậy; gã biết nghề giết người sinh nhai của mình đã chấm
dứt.

Thứ nghề nghiệp bí mật như vậy, lẳng lặng giết người, lẳng lặng biến

mất.

Vô luận là ai trên mặt có một cái thẹo đao chém như vậy, đều tuyệt đối

không thích hợp để hành nghề nữa.

Phó Hồng Tuyết nhìn vết đao chém, đột nhiên phẩy tay:
- Ngươi đi đi.
Miệng môi Đồ Thanh đau đớn xanh dờn:
- Đi đâu?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Chỉ cần không giết người nữa, ngươi tùy tiện đi đâu thì đi.
Đồ Thanh hỏi:
- Ngươi... ngươi vì sao không giết ta?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Ngươi nhất định muốn năm vạn lượng mới chịu giết ta, muốn ta giết

ngươi, ít ra cũng phải năm vạn lượng.

Hắn lạnh lùng nói tiếp:
- Ta cũng không giết người miễn phí.
Đồ Thanh thốt:
- Nhưng trên người ta không chỉ có năm vạn lượng, nếu ngươi giết ta, tất

cả đều thuộc về ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.