THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 264

Hồ Côn đã biến sắc.
Gã quả thật nghĩ không ra cái bao đó còn có bao nhiêu thứ vũ khí, trên

người Đồ Thanh còn có bao nhiêu thứ vũ khí.

Nhưng gã đã nhìn ra, vô luận là thứ vũ khí nào, chỉ cần có một thứ, đã đủ

để đưa gã vào tử địa.

Đồ Thanh chung quy đã đi ra, đi đến cửa, đột nhiên quay đầu, nhìn Phó

Hồng Tuyết chằm chằm, nhìn đao trên tay Phó Hồng Tuyết chằm chằm,
phảng phất chưa từng thấy qua người như vậy, cũng chưa từng thấy qua
đao như vậy.

Y đột nhiên hỏi:
- Quý tính?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Họ Phó.
Đồ Thanh hỏi:
- Phó Hồng Tuyết?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Đúng.
Đồ Thanh thở dài nhè nhẹ:
- Kỳ thật ta đã nên nghĩ ra ngươi là ai.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Ngươi không thể nghĩ ra sao?
Đồ Thanh đáp:
- Ta không dám nghĩ.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Không dám?
Đồ Thanh đáp:
- Một người nếu nghĩ quá nhiều, không thể giết người.
Bên ngoài bóng đêm đã dày đặc, không trăng không sao, Đồ Thanh vừa

đi ra đã biến mắt trong vòng hắc ám.

Hồ Côn thở dài một hơi, lẩm bẩm:
- Tại sao ngươi không giết y? Ngươi không sợ y tiết lộ bí mật của ngươi

sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.