THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 266

Hồ Côn nhướng mắt, thốt:
- Hắn đang xả láng.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Xả láng?
Hồ Côn đáp:
- Xả láng đầu óc, xả láng uống rượu, ta chỉ hy vọng hắn còn chưa thua

hết, còn chưa uống tới chết.

* * * * *
Đỗ Thập Thất không những đại thắng, mà còn rất tỉnh táo.
Người đang thắng, luôn luôn tỉnh táo một cách tàn nhẫn, chỉ có người

thua mới tán loạn thần trí.

Y đang xóc bài.
Bộ bài cửu ba mươi hai miếng bài gỗ đen mun, mỗi một miếng y chừng

như đều có thể thao thao như ý, thậm chí cả con nít cũng há hốc miệng
nghe y thao thao bất tuyệt.

Y tịnh không phải là loại ăn gian, lanh lẹ chân tay, một người tới lúc vận

bài hên, căn bản bất tất phải ăn gian.

Hồi nãy y mới cầm một đôi “trường tam”, ăn lớn, hiện tại cơ hồ đã thắng

tới hai vạn, vốn nhất định còn có thể thắng nữa.

Chỉ tiếc người ngồi xuống chơi đã dần dần vắng vẻ, bởi vì người có túi

tiền lớn đều đã thua sạch mau chóng.

Y hy vọng có thể có một hai bộ mặt mới đầy sinh lực gia nhập, tới lúc

đó, y lại thấy một người lạ mặt mày trắng nhợt đi vào.

Phó Hồng Tuyết nhìn y xào bài, tay của y vừa to vừa mạnh.
Đồ Thanh lại xào bài một lần nữa, bốn cây bài, hai cây ăn lớn, lại chỉ ăn

có ba trăm lượng.

Người ngồi chơi đại đa số đều đã không còn sinh khí.
Tại đổ trường, tiền là máu, người không có máu làm sao có sinh khí?
Không biết người lạ khuôn mặt trắng nhợt đó, trên người có nhiều máu

không?

Đỗ Thập Thất đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn cười cười:
- Bằng hữu có muốn chơi một hai ván không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.