THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 89

Minh Nguyệt Tâm đáp:
- Khổng Tước tuy là ám khí thiên hạ vô song nhưng tên này không phải

là cao thủ thiên hạ vô song, hắn sợ thanh đao của ngài nhanh hơn hắn xuất
thủ!

Bất luận là loại ám khí đáng sợ đến đâu, nếu như không thể xuất thủ

cũng bất quá chỉ là cục sắt bỏ đi mà thôi.

Phó Hồng Tuyết lại ngậm miệng.
Minh Nguyệt Tâm nói:
- Nếu như ngài thật sự không muốn để chàng chết trong tay kẻ khác thì

bây giờ nên đưa chúng tôi đi.

Phó Hồng Tuyết cuối cùng cũng hạ quyết tâm:
- Ta có thể đưa các người đi, nhưng lại có một câu muốn hỏi cô.
Minh Nguyệt Tâm nói:
- Ngài cứ hỏi.
Phó Hồng Tuyết lạnh lùng hỏi:
- Cô nếu như thật sự quan tâm hắn tại sao lại phải đổ thuốc giải của hắn

vào trong ống tay áo người khác?

Hỏi xong câu đó hắn không hề ngoảnh đầu lại mà bước đi ra, dường như

đã sớm xác định trước là câu hỏi này Minh Nguyệt Tâm không có cách nào
trả lời.

Minh Nguyệt Tâm quả nhiên sững lại.
Nàng thật sự không thể trả lời, cũng không muốn trả lời.
Nàng chỉ có thể giương mắt nhìn Phó Hồng Tuyết bước ra, hắn bước đi

tuy rất chậm nhưng lại không hề dừng lại.

Một khi hắn đã bắt đầu bước đi, thì hắn sẽ tuyệt không dừng lại.
Nắng chiều nhạt dần trông mờ như ánh trăng.
Ánh nắng nhàn nhạt đang chiếu vào khuôn mặt của Yến Nam Phi.
Gió từ núi xa thổi tới mang theo mùi hương tinh khiết của lá cây, từ chỗ

Minh Nguyệt Tâm đang đứng nhìn ra có thể nhìn thấy ngọn núi xa xanh
biếc.

Nhưng nàng lại đang nhìn Yến Nam Phi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.