THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 96

cả tính mạng của mình. Chừng nào anh còn là người bảo vệ của cô … hay
là anh muốn cô ở lại với anh thật lâu hơn nữa … Nathan sẽ quay về trong
vòng hai tuần ngắn ngủi nữa để tiếp nhận nhiệm vụ giữ an toàn cho cô em
gái của mình. Liệu lúc đó anh có thể để cô ra đi hay không?

Anh không có sẵn một câu trả lời nào cả; anh chỉ biết rằng chỉ riêng ý

nghĩ để cô ra đi thôi cũng đã đủ làm cho trái tim anh chao đảo và ruột gan
anh quặn thắt lại rồi. Đó là tất cả những gì anh đã sẵn sàng thừa nhận với
bản thân, tất cả những gì anh sẵn lòng trao tặng.

Dĩ nhiên là không thể nào suy nghĩ một cách lý trí trước một người đẹp

bán khoả thân đang gác ngang qua người anh như thế này. Đúng thế, anh
nghĩ khi cúi xuống và nhẹ nhàng hôn lên trán cô, anh sẽ chờ đến sau này rồi
sẽ sắp xếp lại mọi thứ trong đầu mình.

Anh rửa ráy rồi mặc vào bộ quần áo của Lyon, sau đó đánh thức Jade

dậy. Cô cố gắng đấm anh khi anh thúc cho cô tỉnh lại. “Ngoan nào, Jade.”
Anh thì thầm. “Đã đến lúc phải thức dậy rồi.”

Khi đã ngồi dậy được trên giường, Jade đỏ bừng mặt mũi. Caine ngắm

nhìn cô kéo chiếc khăn trải giường lên đến tận cằm. Hành động e thẹn đó
thực sự là không cần thiết nếu xem xét đến tình trạng hoàn toàn khoả thân
của cô đêm hôm trước, nhưng anh quyết định là sẽ không nhắc lại chuyện
đó với cô lúc này.

“Xin thứ lỗi cho lối cư xử của tôi.” Cô thì thào với giọng khàn khàn đầy

ngái ngủ. “Bởi vì sự thật là tôi không quen một chút nào với chuyện bị một
người đàn ông đánh thức dậy.”

“Tôi hi vọng là không.” Anh trả lời.

Cô trông có vẻ lúng túng. “Tại sao anh lại hi vọng thế?”

“Em chưa đủ tỉnh táo để chơi kiểu Socrates với tôi đâu.” Anh nói với

cô, giọng anh thật dịu dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.