THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 196

Tào Đình

Thiên Thần Sa Ngã

Dịch giả: Tạ Thu Thuỷ.
Chương hai mươi mốt

Mấy con cá vàng Đạm Ngọc mua, ngày qua ngày, cứ bơi trong bể đầy mãn
nguyện.
Có một thời tgian, tôi vô cùng ngưỡng mộ chúng, chẳng buồn chẳng lo,
thích thì bơi qua bơi lại giữa làn nước, không thích thì nằm đờ ra dưới đáy
bể, chẳng ai kêu ca làm gì. Đạm Ngọc bảo tôi thiếu ý chí.
Đạm Ngọc thường nghĩ là đàn ông thì phải thật cứng rắn, làm việc cẩn
trọng, tạo dựng được sự nghiệp lớn… Thế nên, khi nhìn tôi, nàng đều hận
sao sắt chẳng thành thép, cá chép chẳng hóa rồng, lắc đầu thất vọng. Có lúc
tôi thấy Đạm Ngọc nghiêm khắc trong những yêu cầu đối với tôi quá.
Từ hôm tặng đôi giày cho Đạm Ngọc đến nay đã một tuần, những trở ngại
trong tâm lý tôi, theo dòng thời gian cùng sự dịu dàng của người đẹp, đã
nhẹ nhàng trôi tuột đi mất. Chỉ thỉnh thoảng, tôi mới nghĩ đến thái độ của
Đạm Ngọc sẽ ghê gớm đến đâu khi nàng phát hiện ra chân tướng sự việc.
Mọi thứ có vẻ như đã đi vào nề nếp. Đạm Ngọc giờ giống như một người
phụ nữ nội trợ chính hiệu, công việc chủ yếu là mua sắm, kiêm làm việc
nhà.
Ngày nào trước khi tôi đi làm, nàng cũng thủ thỉ khuyên tôi nên đối với
lãnh đạo thế nào, đối với khách hàng thế nào, đi ra ngoài phải có phong độ
thế nào mới hay, vân vân và vân vân… huyên thuyên liên tục, không nghỉ.
Nàng luôn nghĩ rằng nàng khôn ngoan già dặn hơn tôi, tôi làm gì nàng cũng
chê bai.
Bỗng nhiên cảm thấy có một người đàn bà ngày nào cũng quản lý mình,
ngày ngày ở trước mặt lầm bầm, thật sự là một việc chẳng sung sướng gì.
Tôi chỉ muốn có một người vợ đơn giản, một gia đình bình thường, ngày
ngày vui vẻ đi làm, tan sở về nhà ăn cơm xong hai vợ chồng nắm tay nhau
đi dạo, buổi tối cùng vợ xem tivi, đôi lúc sẽ đi du lịch… cuộc sống ngày
ngày êm đềm, chỉ như thế là đủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.