THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 219

Tào Đình

Thiên Thần Sa Ngã

Dịch giả: Tạ Thu Thủy

Chương hai mươi bốn

- Bông bách hợp anh tặng em, anh còn nhớ không?
Lý San hỏi, tặng tôi nụ cười tràn đầy hồi ức quá khứ. Cứ làm như tôi và cô
ta đã có một quãng thời gian lãng mạn vậy.
Tôi chẳng thấy tôi và cô ta đã có bất cứ cái gì đáng gọi là kỷ niệm cả. Tôi
cũng chẳng thấy những cái kỷ niệm chẳng thể gọi là kỷ niệm ấy lãng mạn tí
nào. Nhưng cô ta đã có thể tận dụng tối đa quãng thời gian được ở một
mình với tôi mà nói những lời đó, điều này cũng có vẻ chả báo trước điều
gì tốt đẹp.
A Lam ở trước mặt cô nàng hoàn toàn chẳng có vẻ gì của một người đàn
ông, nghe Lý San ra lệnh:
- Anh đi mua thức ăn đi, hôm nay em làm cơm, cho bạn anh biết ngón
nghề.
A Lam lầm lũi lôi tiền ra đếm rồi cun cút bước ra ngoài.
A Lam vừa đi xong, Lý San liền lập tức lộ ra ngón nghề của cô ta.
- Ghê quá nhỉ? – Tôi uể oải ngồi xuống đi văng, rút ra một điếu thuốc. –
Có điều trình độ nói dối của cô vẫn chưa tiến bộ hơn chút nào, chẳng có gì
đáng khoe khoang cả.
- Nói cho anh biết, cành bách hợp đó, tôi đã vứt ngay vào thùng rác phòng
vệ sinh sân bay rồi.
Cô ta ngồi xuống cạnh tôi, cũng lấy một điếu thuốc trên bàn, châm lửa hút.

Tôi nhìn cô ta, cô gái đến tận 23 tuổi vẫn còn trinh. Mới có mấy tháng trôi
qua nhưng cô ta đã không còn vết tích gì của con người tôi gặp ngày trước.
Cho dù đã không còn trinh tiết nhưng cô vẫn xinh đẹp. Tôi nhớ đến câu nói
khí thế hiên ngang mà cô nói với tôi lúc ở sân bay, câu nói có mang chút
khinh bỉ và thương xót cho cái thằng tôi bé nhỏ yếu hèn. Thế mà bây giờ cô
ta cũng chẳng sá gì, cố sống cố chết quay lại Thượng Hải, để rồi tìm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.