THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 238

Tào Đình

Thiên Thần Sa Ngã

Dịch giả: Tạ Thu Thủy

Chương hai mươi bảy

Đạm Ngọc nói: “Tào Lợi Hồng đã đi qua quá nửa đời người rồi, chỉ cần
ông ta đặt chân vào quan tài một cái, tất cả mọi thứ sẽ thuộc về chúng ta.”
Chúng ta ở đây nghĩa là tôi và nàng.
Lúc đầu, câu nói này làm tổn thương nặng nề tính tự ái đàn ông trong tôi,
nhưng sau nghe nhiều cũng thành quen, thậm chí tôi bắt đầu thấy nàng có
lý.
Lòng tôi âm ỉ vui sướng khi nghe Đạm Ngọc vẽ ra tương lai của chúng tôi.
- Sau này Tào Lợi Hồng chết rồi, tất cả sẽ về tay chúng ta. Nếu em có nhiều
tiền như vậy, em sẽ mua mấy ngôi biệt thự ở Thượng Hải, đón tất cả gia
đình lên đây, mỗi tháng đều đưa họ đi du lịch châu Âu. Giày cao gót của
em tất cả đều phải mang nhãn Manolo… Woa! Đến lúc đó, mọi người ai
cũng sẽ ngưỡng mộ em phải biết! Đúng rồi, anh thì sao, có nhiều tiền như
vậy anh sẽ làm gì?
Đạm Ngọc hỏi.
Thế là tôi khoái chí tiếp lời:
- Mua ngay hai chiếc Maybach! Mở một văn phòng luật to nhất, anh không
cần làm việc mà chỉ ngồi đúng giờ thu tiền thôi. Ngày ngày, anh sẽ đưa em
đi tuần trăng mật khắp các nước trên thế giới… Gì nữa nhỉ…? Để anh nghĩ
đã, hiện giờ vẫn chưa nghĩ ra.
Đạm Ngọc liền cười tôi có tiền cũng không biết đường tiêu, tôi thanh minh
đó là do trước đây chưa từng nghĩ đến… vân vân, ngồi mơ mộng thật là
làm người ta dễ chịu thoải mái. Hai chúng tôi ngồi mơ mộng, lúc đó chúng
tôi thấy dường như mình thật sự bơi trong tiền rồi.
Tôi và nàng lần lượt hỏi nhau, giả dụ như có một tỉ, sẽ tiêu như thế nào,
tiền nhiều đến mức có đốt cũng không hết… thật là một giấc mơ đẹp vô
cùng.
Lòng ham mê vật chất đã nổi lên, hai chữ “tự trọng” cũng chẳng nhớ viết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.