THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 248

đó… có thật đấy…
Nói đến đây, máu từ vết thương của A Lam lại trào ra, có vẻ như việc nói
chuyện làm cậu ta mất sức ghê gớm.
-Tôi biết rồi, cậu đừng nói nữa!
Tôi cố gắng ngăn cậu ta lại, mắt tôi cũng bắt đầu ướt.
- Ôi chồng yêu! Anh đừng nói nữa!
Lý San lúc đó đã khóc ngất.
- Vợ yêu… - A Lam nhìn Lý San, nở nụ cười yếu ớt. – Anh rất yêu em.
- Em cũng yêu anh, bây giờ anh đừng nói nữa, mình đến bệnh viện ngay!
Ngoan nào!
Lý San ra sức nắm chặt tay A Lam, nước mắt nước mũi tèm lem.
- Anh phải nói… anh sợ… lát nữa… không nói được nữa…
- A Lam! – Tôi không chịu nổi nữa, tôi sắp điên lên rồi. Tôi ôm chặt người
bạn thân nhất, nếu hại chết cậu ta chắc cả đời này tôi không thể yên ổn
được, tôi gào lên. – Sao cậu lại ngốc thế được? Chúng ta là thế nào với
nhau? Cậu lại còn không hiểu tôi sao? Đời nào tôi lại giết người?! Tôi làm
sao xuống tay được chứ! Tôi chỉ muốn dọa Lý San thôi! Con người tôi vốn
làm gì có cái bản lĩnh ấy! Cậu… sao lại hồ đồ như vậy chứ?
- Ài… - A Lam lườm tôi, miệng mấp máy như muốn cười. – Thôi, dù sao
thì vợ em cũng đã làm những việc có lỗi với anh… coi như là đền tội đi…
Hà Duy… có việc này… từ lâu… muốn nói rồi… em… A a aaa…
Nói đến đây, A Lam bỗng ho từng tràng liên tục.
- Chồng! Chồng ơi, em xin anh… em xin anh, anh đừng nói nữa! Sao anh
lại đối tốt với em thế chứ? Em không chịu, thật sự không chịu được nữa…
Chồng… anh đừng dọa em nữa… sau này anh bảo gì em cũng xin nghe…
- Anh phải… nói… Hà Duy…
A Lam nhìn tôi, đôi mắt ánh lên vẻ trong sáng:
- Đơn giản… mới… mới là cuộc sống… đơn giản… mới… vui vẻ được…
đừng… nghĩ đến… những thứ tiền… không phải… của mình nữa…
Ba phút sau, xe cứu thương tới, những bác sĩ cấp cứu mặt mày lạnh lùng
nhanh nhẹn để A Lam lên cáng đưa đi, Lý San cũng đi theo, khóc như đứt
từng khúc ruột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.