THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 44

- Có, có đấy. Ông ta chỉ nhắc đến cô thôi.
- Ô! - Đạm Ngọc thở ra một hơi thở dài khoan khoái, như thể trút ra được
một hón đá nặng đè trên ngực từ lâu.
Hà Duy nhìn niềm vui của nàng, đổi sắc mặt:
- Tôi đến đây để bào cho cô biết, ngày mai Á Đương sẽ tham gia một buổi
dạ hội và muốn cô làm bạn nhảy của ông ta.
- Thật không?
Đạm Ngọc vui mừng như thể muốn nhảy cẩng lên. Đây là lần đầu tiên Hà
Duy nhìn thấy Đạm Ngọc trong trạng thái kích động đến thế, trông thật
giống một chú khổng tước tươi vui, anh chàng càng thấy lòng chán ngán.
- Thật! Ngày mai cô trang điểm đẹp đẽ một chút, còn quần áo buổi chiều sẽ
được đưa đến, đều là may riêng cho cô đấy.
Hà Duy thấy có vẻ như bây giờ mình nói gì cũng chẳng lọt nổi vào tai cô
nàng nữa, liền đứng dậy cáo từ ra về. Giá như nụ cười kia, dáng vẻ vui
mừng kia là vì mình thì có chết cũng cam lòng.
- À đúng rồi, dạ hội tối mai anh có tham gia không?
Đạm Ngọc bỗng hỏi, đôi mắt lấp lánh hy vọng. ( Hay là Hà Duy tự tưởng
tượng ra như thế?)
- Cô có muốn vậy không?
Hà Duy quay lại hỏi ngược, khuôn mặt có vẻ như không dám tin mình lại
nhận được sự sủng ái đến thế.
- ... Anh cũng có thể coi là người bạn đầu tiên của tôi tại Thượng Hải, có
anh ở đó, tôi sẽ thấy yên tâm hơn. - Đạm Ngọc nói với vẻ nghĩ ngợi, đôi
mắt mở to.
Hà Duy cũng không trả lời, chỉ nói tạm biệt, bộ mặt có vẻ như vì cố nhịn
cười mà thành ra nhăn nhó khổ sở như bị rút gân.
Buổi chiều, quả nhiên một bộ đồ dạ hội tuyệt đẹp được đưa đến. Nàng mặc
thử và soi mình trong gương, tâm trí miên man nghĩ về ngày mai. Ngày
mai, nàng công chúa trong cổ tích sẽ sống lại và đẹp hơn ngày xưa gấp
ngàn lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.