THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 57

- À, anh cũng xem mấy thứ này hả? Mấy con dở hơi ở chung ký túc với tôi
ngày nào cũng say sưa đọc loại này, mê mẩn đến nỗi không rời ra được,
hình như gọ là... - Nàng tiện tay giở vài trang - nội dung khiêu dâm phải
không?
- Không phải khiêu dâm mà là truyện tình cảm! - Tôi phản đối kịch liệt -
Giống kiểu hở núm vú thì bị coi là khiêu dâm, là tội lỗi, nhưng hở vú thì lại
coi là nghệ thuật vậy. Rõ ràng là khác nhau. Đối với cách nói đi nghe có vẻ
văn minh hơi nhiều.
Đạm Ngọc nhìn tôi, nửa như cười nửa như không phải. Tôi thấy hơi
ngượng ngùng. Cái cô này, ánh mắt cô ta làm tôi rối trí, chẳng biết xử lý ra
sao.
Lát sau, Đạm Ngọc rút từ trong túi ra một cặp kính đen, co cả hai chân xếp
bằng trên sô pha, im lặng nhìn lên. Nàng hành động tự nhiên như ở nhà
vậy.
Tôi nhân cơ hội đó nhanh nhẹn thu dọn một lượt căn phòng, mắt không
ngừng liếc về phía nàng. Nàng đeo kính trông chả khác gì điệu bộ của một
nữ sinh đại học cả.
Thực ra, nghĩ cho cùng thì chúng tôi vẫn chưa thể gọi là quen thuộc được.
Hành động của cô gái vừa xinh đẹp vừa thông mình này toàn là nằm ngoài
dự tính của tôi.
Nàng nhìn chán rồi, gỡ cặp kính xuống, lại cất vào túi, điệu bộ rất thanh
tao.
Tôi đang định mở miệng nói: "Hay là chúng ta làm thành một đôi đi". Lời
vẫn chưa đến miệng thì giọng ngọt ngào của Đạm Ngọc đã cất lên:
- Tôi vẫn cứ hiều kỳ mãi, nếu như Á Đương tìm được một người vợ như ý,
liệu anh có được phần thưởng gì không?
Nàng nhìn tôi cười.
- Chắc là có chứ. - Tôi nói.
- Tôi thật sự muốn biết Á Đương tên thật là gì?
Cái vấn đề kiêng kị nghiêm trọng ấy, Đạm Ngọc nói ra nhẹ nhàng như
không.
Tôi cuời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.