THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 55

Tào Đình

Thiên Thần Sa Ngã

Dịch giả: Tạ Thu Thuỷ.

Chương sáu

Lúc Đạm Ngọc biết mình bị lừa, nàng vẫn im lặng.
Tôi không biết liệu có phải mỗi khi giông tố sắp nổi lên thì bầu trời thường
yên tĩnh như thế hay không.
Tôi dựa vào kinh nghiệm hai mươi chín năm tiếp xúc với phụ nữ mà dự
đoán các khả năng. Có lẽ Đạm Ngọc sẽ nhặt những đồ vật xung quanh mà
ném vào tôi chăng? Giống như Lý San lúc phẫn nộ, liền vớ tất cả những thứ
trong tầm ta, vừa hét vừa ném về phía tôi.
Tôi liếc nhanh bốn phía xung quanh Đạm Ngọc. Chiếc ghế sô pha đơn bên
tay trái nàng là nguy hiểm nhất.
Nàng bắt đầu động đậy rồi, nàng bắt đầu chuyển động. Nàng tiến về phía
chiếc sô pha phía tay trái.
Biết ngay mà. Mắt tôi dõi theo nàng, đề cao cảnh giác.
Giây tiếp theo, biểu hiện của Đạm Ngọc làm tôi ngạc nhiên hết sức.
Nàng ghé mông ngồi phịch xuống, nhanh nhẹn tuột giày ra, trong nháy mắt
phi về mỗi nơi một chiếc, theo đà văng của những chiếc giày, khuôn mặt
của Đạm Ngọc cũng dần dãn ra. Nàng vừa bóp chân vừa quát vào mặt tôi:
- Tụt giày ra được chứ hả? Được chứ? Chả có ai cả mà không nói sớm! Ra
cái vẻ bí mật. Tôi mệt chết rồi đâu này. Có nước không?
Nàng Đạm Ngọc đi chân trần giơ tay về phía tôi đòi nước uống.
- À! ... có, có nước đây!
Tôi nói mà không dám tin vào mắt mình, vội vã cuống quýt đi lấy nước quả
phục vụ công chúa.
- Đừng ngọt quá! Ôi giời! Thà uống nước lọc cho xong!
Nhậm Đạm Ngọckhông ngừng kêu ca, yêu cầu này nọ ở phía đằng sau.
- Rồi! Rồi!
...
Rồi tôi đứng ngây ra nhìn Đạm Ngọc uống ừng ực từng hớp nước lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.