THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 54

- Chẳng có gì, ngồi chơi chút thôi. – Tôi nhún vai, tùy tiện phác một vài cử
chỉ.
Tôi nhìn biểu hiện thú vị trên khuôn mặt Đạm Ngọc, từ ngạc nhiên đến
nghi ngờ rồi chuyển sang tức giận, thêm nữa dư vị của cuộc leo mười bốn
tầng gác vẫn còn đọng lại trong những tiếng thở dồn dập của nàng.
Nàng đứng dưới ánh đèn trong phòng khách nhà tôi, mặc bộ đồ sang trọng
thanh lịch, đôi giày cao gót quý phái và mái tóc được chải cầu kỳ nhưng lại
bị đưa đến một nơi có vẻ như khu nhà của tầng lớp bình dân ở Thượng Hải,
thậm chí không có nổi cái cầu thang máy. Chiếc váy hơi xòe ra của nàng
làm căn phòng càng trở nên chật hẹp.
Nhà tôi quả thật không đủ cho nàng công chúa tỏa ánh hào quang mê hồn
ấy.
Trước cơn giận của công chúa, tôi đành ủ rũ nói: “Á Đương bận đi Bắc
Kinh công tác, việc gấp bất ngờ”.
Nhậm Đạm Ngọc lặng đi trong hai giây. Giây thứ ba nàng bình tĩnh nói:
“Tại sao không nói với tôi ngay, lại đưa tôi đến đây làm gì?”
“Tôi không nỡ làm cô mất vui”. – Tôi cứ y sự thực mà nói.
Rồi tôi ngồi xuống ghế sô pha, im lặng chờ đợi sự phẫn nộ của công chúa
sắp trút lên đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.