THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 70

- A!? Tôi ăn như thế này là nhanh rồi đấy. Cậu có việc à?
Đạm Ngọc ngẩng đầu lên hỏi lại.
- Ừ, - cậu ta nhìn đồng hồ - hai giờ chiều nay... tôi hẹn bạn đi đá bóng, buổi
tối lại còn dự tiệc sinh nhật nữa.
- Ồ! Vậy cậu đi đi!
Nhìn dáng vẻ thất vọng của Đạm Ngọc, Tiểu Nhiễm ngập ngừng rồi nói:
- Ờ... Thực ra định hẹn mấy người bạn đi hát karaoke, tiện đưa cả cô đi
cùng, nhưng hôm nay không có thời gian!
- Không sao.
Nghĩ ngợi một lát, Đạm Ngọc cúi đầu nói nhẹ nhàng rồi lại ngẩng lên ngay,
nụ cười vẫn rạng rỡ, như một chú mèo hiền lành biết điều.
- Vậy để tôi gọi xe đưa cô về nhé!
Tiểu Nhiễm nói với vẻ ngại ngần.
- Không cần đâu. Tôi không sao mà. Chút nữa có lẽ tôi sẽ tự đi dạo một
chút. Thật sự là không sao!
Nàng nở nụ cười với vẻ rất kiên cường, làm lòng Tiểu Nhiễm càng thấy ái
ngại.
- Thật xin lỗi, hẹn cô ra đây mà lại không đưa cô về đến nơi đến chốn!
- Ha ha, tôi thấy chẳng có vấn đề gì cả.
Đạm Ngọc cười lịch sự.
Thanh niên 18,19 tuổi thường rất thích sĩ diện. Tiểu Nhiễm năm nay mười
chín tuổi, Tiểu Nhiễm cảm thấy mình đã để cho cô gái này phải tuổi thân
rồi, cảm thấy vô cùng ngại ngần vì mình không chăm sóc được nàng đến
nơi đến chốn.
Đạm Ngọc nắm được tâm lý của anh chàng, liền giả bộ chán chường nằm
xoài trên mặt bàn, uể oải ngậm ống hút ly cô ca.
- Cô đừng như thế mà! Để lần sau đi! Tôi hứa lần sau nhất định sẽ đưa cô
đi chơi mà, được không?
Tiểu Nhiễm an ủi nàng.
Đạm Ngọc đột nhiên ngẩng đầu, mở to đôi mắt trong veo nhìn cậu ta:
- Cậu không ghét tôi chút nào sao?
- Sao tôi lại phải ghét cô chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.