THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 79

Nắp cặp lồng mở ra, mùi thơm của canh gà lan tỏa khắp phòng, kích thích
dữ dội cái dạ dày rỗng không của Đạm Ngọc.
- Ôi! Thơm thế!
Đạm Ngọc không kìm được kêu lên ngạc nhiên.
- Hê hê, thơm không? Tất nhiên là thơm rồi, công lao từ sáng sớm đấy! Sáu
giờ tôi đã dậy nấu rồi!
- Cảm ơn cái gì?
Hà Duy thấy ánh mắt hàm ơn của Đạm Ngọc thì hơi ngượng ngùng. Còn
Đạm Ngọc, vừa mới bước ra khỏi cơn bệnh, khuôn mặt hồng lên như trái
đào, xinh đẹp khôn tả, sóng mắt mênh mông như khói, lộ ra vẻ mê hồn, mơ
mơ thực thực.
Hà Duy mặt bỗng đỏ bừng, bối rối đưa mắt nhìn đi chỗ khác:
- Cô sớm khỏe là tốt lắm rồi. Không có thì tôi chẳng biết ăn nói sao với Tào
Lợi Hồng nữa!
Vào thời khắc tình cảm dào dạt ấm áp như thế này mà nhắc đến cái tên đó
quả là một hành động sai lầm. Đạm Ngọc và Hà Duy không hẹn mà cùng
đăm chiêu nghĩ ngợi đâu đó. Không khí trầm xuống và trở nên gượng gạo.
- Canh... nguội rồi kìa!
Đạm Ngọc cuối cùng không nhịn được đành mở miệng pha tan không khí
im lặng khó chịu.
- Ồ! Đúng rồi! Nào, để tôi đỡ cô ngồi dậy.
Hà Duy nghe Đạm Ngọc nói mới bừng tỉnh, bước vội tới bên nàng.
- Tôi không ốm yếu đến độ đó đâu! Tôi tự ngồi được... A...
Đạm Ngọc nói. Để chứng minh mình đã hoàn toàn khỏe mạnh, nàng vội
chống tay định ngồi dậy, vừa đúng lúc Hà Duy cũng đang cúi xuống toan
đỡ nàng lên, hai cái đầu va nhau đánh bốp, đôi môi của Hà Duy lướt qua
má Đạm Ngọc. Hà Duy luống cuống, vội vàng bỏ nàng ra đứng phắt dậy.
Phút chốc, khuôn mặt cả hai người đều đỏ bừng lên, đôi mắt không ngừng
chớp chớp một cách không tự nhiên, chạy trốn ánh mắt người kia. Không
khí càng trở nên lúng túng, đến những hơi thở không thành tiếng cũng xen
lẫn một sự ấm áp không tên.
Một người là đại diện trước pháp luật của nhà tỉ phú, một người đến tham

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.