THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 81

Tào Đình

Thiên Thần Sa Ngã

Dịch giả: Tạ Thu Thuỷ.

Chương chín

Mùa xuân đã đến rồi.
Tụ tập đoàn viên vào ngày Tết trong suốt hai mươi chín năm đã trở thành
một thói quen thâm căn cố đế.
Cứ đến mùa xuân là bắt đầu nhớ nhà, nhớ người thân như một thứ phản xạ
có điều kiện.
Mọi người ở công ty đã nghỉ Tết gần hết. Chỉ còn lại những người nghèo,
vì món tiền công ty trả làm thêm ngày Tết mà đành lòng ở lại với công
việc, bỏ qua dịp đoàn tụ trong ngày lễ đoàn viên nhưng lại cứ cố ra vẻ ta
đây vì trách nhiệm quang vinh.
Tào Lợi Hồng đã đi du lịch cùng con trai ông ta rồi, tôi thì vẫn tiếp tục
công việc nhàm chán là phỏng vấn những ứng cử viên đến tham gia.
Về vụ này, Đạm Ngọc vẫn tỏ ra quá ngây thơ. Nàng hỏi:
- Thực ra phỏng vấn chỉ là hình thức thôi phải không?
- Ngốc thế, làm gì có chuyện ấy. Tào Lợi Hồng nói rồi, ông ta muốn anh
tuyển ra hai mươi người xuất sắc nhất cho ông ta xem xét, mười người cuối
cùng sẽ đến lượt con trai ông ta.
Cái thứ vớ vẩn này mà cũng bày đặt sơ khảo chung khảo, tôi chán chả buồn
đến nữa.
Thế nhưng các cô gái đến dự thi thì không nghĩ thế, cô nào cũng rối rít cả
lên.
Một tuần trước, Đạm Ngọc vì cố giảm béo mà thành ra viêm ruột thừa, phải
đi cấp cứu, tí thì hết đời, nằm bẹp trên giường suốt một tuần, như hoàng
hậu bắt tôi phải hầu hạ.
Thế nhưng một tuần sau cô nàng đã lại có thể xồng xộc vào nhà tôi, lăn lóc
trên ghế sô pha mà đôi co với tôi. Hóa ra, sinh mệnh của đàn bà cũng kiên
cường ra phết. Còn chiếc hôn vô tình với nàng ở bệnh viện, tôi đã cẩn thận
đầy yêu thương mà nén chặt vào lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.