THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 82

Xem ra, Đạm Ngọc cũng là một cô gái tầm thường đến không chịu nổi.
Nàng hành động như thể nàng đã rõ ràng là một trong các Top ten người
đẹp toàn quốc vậy, phấn khởi, đắc ý mà cũng hồi hộp. Nhưng dù sao nàng
cũng khá thông minh, đã biết đem tất cả tài trí chuyển sang cậu con trai
ngài tỉ phú.
- Tiểu Nhiễm đã gặp mặt bao nhiêu người tất cả rồi?
Nàng hỏi.
- Không nhiều. Ba người thì phải.
- Vậy… anh ta có nói là đặc biệt quan tâm đến ai không?
Đạm Ngọc khoái chí nhào đến sát bên tôi.
Tôi quay sang nhìn, bàn tay nàng vẫn nắm chặt chiếc di động, thế nên tôi
nói đốp luôn:
- Chẳng phải cậu ta và em vẫn nhắn tin cho nhao hàng ngày sao?
Đạm Ngọc ngồi trên sô pha cười e thẹn ngốc nghếch, giống y như một nữ
sinh mới lần đầu biết đến tính yêu.
Vì khách sạn Đạm Ngọc ở đâu đâu cũng đầy những con mắt tò mò nên hai
người chúng tôi sẽ quyết định gặp nhau ở nhà tôi.
Bây giờ, Đạm Ngọc và tôi đã trở nên thân thiết, nàng không còn cố gắng
giữ dáng vẻ cao quý thanh lịch như những ngày đầu nữa, nói chuyện với tôi
cũng đã bớt giữ ý tứ và tự nhiên thoải mái hơn nhiều, biểu hiện rõ nhất ở
việc nàng hỏi tôi:
- Vì sao lúc đầu Tào Lợi Hồng lại chọn anh làm luật sư đại diện?
Lúc hỏi câu này, đôi mắt nàng có ý khinh thị rõ rệt, như thể cái nghi vấn
này của nàng là điều dĩ nhiên.
Lườm nàng một cái, tôi nói:
- Vì anh trẻ tuổi anh tài hơn người chứ sao!
Vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt tôi lúc nói câu này lập tức bị cái nguýt dài
khinh thị của Đạm Ngọc dập tắt không thương tiếc. Tôi đành cúi đầu thú
nhận sự thực.
Tôi tốt nghiệp trường Đại học Luật Tây Nam vừa đúng lúc mấy người – có
thể miễn cưỡng tạm gọi là bạn bè của bố tôi – vừa mới chung nhau mở một
văn phòng luật ở Thượng Hải. Vốn họ cũng không hề có ý định mời tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.