THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ - Trang 360

- Ta sống sót sau một tai nạn. Thảm hoạ đó đã khiến mẹ ta thiệt mạng.
- Thế ai chăm sóc cha?
- Chúa. - Giáo chủ Thị thần đáp. - Người đã gửi đến cho ta một người cha khác,
theo đúng nghĩa đen của từ ấy. Một linh mục ở vùng Palermo xuất hiện ở bệnh
viện và đón nhận ta. Lúc đó ta không hề ngạc nhiên. Từ khi còn bé, ta đã cảm
nhận được sự quan tâm và tình yêu của Chúa dành cho mình. Sự xuất hiện của
vị linh mục ấy đơn giản là đã khẳng định những gì ta nghĩ rằng sẽ xảy đến.
Chúa đã chọn ta làm kẻ nô bộc của người.
- Cha tin rằng Chúa đã chọn cha ư?
- Phải. Bây giờ ta vẫn tin như vậy. - Không hề có chút giả dối nào trong giọng
nói của Giáo chủ Thị thần, mà chi có lòng biết ơn sâu sắc - Trong nhiều năm, ta
đã làm việc dưới sự giám hộ của vị giám mục ấy. Sau đó người được phong
chức Hồng y Giáo chủ Tuy nhiên, người vẫn không quên ta. Trong tâm khảm
của ta, người chính là cha.
Một luồng sáng bất ngờ rọi vào khuôn mặt của vị thầy tu trẻ, và Vittoria dọc
thấy sự cô đơn trong đôi mắt ấy.
Họ đến bên một cây cột rất cao, và những ánh đèn pin cùng chiếu xuống một cái
hố. Nhìn những bậc thang dẫn xuống khoảng tối đen ngòm bên dưới, bất giác
Vittoria muốn quay lui.
Những người lính gác đỡ Giáo chủ Thị thần bước xuống. Và cả cô nữa.
- Rồi sao nữa? - Vừa bước xuống, Vittoria vừa hỏi, cố phát âm một cách mạch
lạc. - Vị Hồng y Giáo chủ đó sau thế nào?
- Người rời khỏi Hội đồng hồng y để đảm nhiệm một vị trí khác.
Vittoria ngạc nhiên.
- Sau đó, đáng tiếc là người đã ra đi.
- Thật sao? - Vittoria thốt lên. - Lâu chưa ạ?
Giáo chủ Thị thần quay lại, trong bóng tối, vẻ mặt đầy đau đớn:
- Chính xác là cách đây 15 hôm. Và ngay bây giờ chúng ta sẽ gặp lại người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.