THIẾT CỐC MÔN - Trang 354

Quỳnh Mai

THIẾT CỐC MÔN

Hồi 35

Xà Trượng Cửu Bà

Bốn người ngày đêm đi mãi, đói ăn khát uống, ngay tháng qua đi. Vào một
buổi chiều hoàng hôn hôm ấy, họ đã xuyên qua một bải sa mạc vùng Lục
Châu, đến một cụm rừng sầm uất bỗng thấy Khương Trạch dừng chân đứng
lại, đưa mắt nhìn quanh tứ phía một hồi ông khẽ thở ra trầm giọng than :
- Ôi! Người đời như giấc mộng tuế nguyệt qua quá mau, không ngờ ba
mươi năm sau lại trở đến vùng bị thất bại này!
Văn Đồng nhíu mày cảm động, lên tiếng an ủi :
- Chúng ta là nhân vật võ lâm, từng vào sanh ra tử biết bao nhiêu lần, hơn
thua là việc thường tình tiền bối cần gì phải ghi nhớ cho thêm phiền muộn.
Khương Trạch nghe nói cười lên ha hả :
- Chưởng môn nói rất đúng lão phu có lòng cảm tạ.
Văn Đồng đưa mắt nhìn quanh một hồi đoạn cất tiếng hỏi :
- Lão tiền bối, nơi đây còn cách sào huyệt của Vu Phi Nga không hiểu còn
bao xa nữa?
Khương Trạch đáp :
- Từ đây theo hướng chánh Bắc, vượt qua hai đồi nhỏ độ một tiếng đồng hồ
có thể đến được “Âm Sát môn” trọng địa của mụ già ấy.
Văn Đồng vui mừng :
- Nói vậy thì chúng ta có thể nghỉ ngơi nây đây giây lát rồi sẽ cất bước
cũng không muộn.
Thanh Sương nghe nói hiểu ngay ý chàng muốn lo lắng cho mình, nên đưa
mắt liếc nhìn Văn Đồng mỉm cười như biết ơn.
Khương Trạch cùng Dịch Thành lại không biết ý ấy, đều vui vẻ tán đồng.
Một khắc đồng hồ trôi qua ai nấy đều khỏe khoắn Khương Trạch lai đi
trước dẫn đường ba người theo sau tiến bước.
Khương Trạch tuy đã từng đi qua nơi đây, song đã cách xa ba mươi năm
trước, thành thử lắm lúc có hơi sợ lạc, vừa đi ông vừa để ý nhìn lại những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.