THIẾT CỐC MÔN - Trang 139

Lúc nãy, chàng dùng chưởng đánh bay ba thuộc hạ của Ma cung. Ông ta đã
hiểu kẻ địch này chẳng phải tầm thường nên giờ rất cẩn thận.
Ông ta chú mục nhìn vào Văn Đồng, không hề tránh né, cũng không đưa
tay chống cự, cười nhạt nói :
- Chưởng lực thế này, lão có tiếp một trăm chưởng cũng chẳng hề hấn gì.
Lời vừa nói dứt thì Văn Đồng cũng vừa thét lớn “Lưỡng Nghi chân khí”
hợp với chưởng lực phát ra kình phong như bài sơn đảo hải đánh vào người
đối phương.
“Bùng” một tiếng vang như sấm dội, thân hình của Ma cung lảo đảo lùi ra
sau hai bước.
Văn Đồng mỉm cười hỏi :
- Chưởng lực của thiếu gia thế nào?
Ma cung chậm rãi bước bến hai bước, nhìn đăm đăm vào mặt Văn Đồng
cười nham hiểm :
- Tiểu tử chớ vội kiêu căng chỉ ba chưởng của lão ngươi sẽ hóa thành máu
đen mà chết ngay.
Dứt lời ông ta lại rít lên một tiếng ám hiệu, lập tức mười hai u linh kia siết
chặt vòng vây, đánh tới tấp vào Khương Trạch và Thanh Sương.
Văn Đồng giận dữ :
- Lũ chuột chỉ cậy đông làm thắng!
Song chưởng nhất tề đánh ra, nhắm ngay mười hai u linh đánh tới.
Ha ha ha! Ma cung buột tiếng cười dài, lẹ làng chắn ngang trước mặt Văn
Đồng, lạnh lùng nói :
- Tiểu tử gấp làm gì, phần ngươi là đây.
Hai tay ông ta bỗng lay động, mười đầu ngón tay như chiếc móc đưa ra, lập
tức mười luồng khói màu hồng nhạt, từ mười ngón tay bắn tơi, mùi khét
thối nực mũi bao trùm khắp châu thân Văn Đồng.
Văn Đồng nhìn thấy nội gia kình khí của Ma cung đã luyện đến mức tuyệt
luân, trong lòng không khỏi sợ sệt, ngầm vận “Vô Cực huyền công” hộ
thân “Lưỡng Nghi chân khí” tụ vào song chưởng...
Bỗng lại ngửi thấy mùi hôi tanh nực mũi, chàng bỗng biết ngay liền giả vờ
lảo đảo đến gần bên Ma cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.